","Để khiến cô bỏ thuốc lá, trước khi xuất viện anh yêu cầu Lý Minh Việt bỏ hết tất cả bật lửa, thuốc lá và gạt tàn trong nhà. Anh ấy bảo cô bỏ thuốc, cô cũng yêu cầu ngược lại anh bỏ thuốc.
Nghĩ đến chuyện đó, cuối cùng anh không hút thuốc nữa.
Buổi trưa gió nóng rang, Tống Lâm vì thế quay trở vào cửa hàng và ngồi xuống ghế sofa, nhìn hàng váy trước mặt, bỗng thấy có chút mất hứng.
Bộ váy cưới này anh đã cho người thiết kế cách đây một năm, nửa năm trước khi Mộ Cẩm Vân trở lại Hà Nội, người từ bên Pháp gọi cho anh, thông báo chiếc váy đã được thiết kế xong. Nhưng khi vừa gác máy xong thì anh lại nhận được tin cô đã đính hôn với Trần Đông Kiệt.
Khi ấy, đầu anh đầy choáng váng, nghe Lý Minh Việt hỏi nên làm gì với chiếc váy cưới, anh không hề do dự mà để mặc lại chiếc váy cưới.
Thật ra lúc đó anh vốn dĩ muốn cầu hôn cô, vì anh biết mình đã yêu cô mất rồi, khi ấy anh cũng đã ly hôn với Hạ Như Mộng, nhà họ Hạ cũng không thể khống chế anh được nữa.
Nhưng lúc đó hai người lại như nước với lửa, cô nhiều lúc cũng trở nên rất ngang bướng, chẳng khác gì một chú lừa, anh có nói gì cô cũng đều không nghe, còn nói ghét anh, muốn rời xa anh.
Trong những ngày sau đó, hai câu nói này của cô vẫn luôn ám ảnh trong tâm trí anh Anh vừa đồng ý để cô đi hôm trước, thì hôm sau chiếc váy cưới vừa được chuyển về.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719825/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.