Đồng chí cảnh sát đối với cô cực kì khách sáo, cô bị giam ở trong phòng thẩm vấn, tâm trạng lại cực kì bình tĩnh.
Có lẽ là lo lắng đề phòng lâu rồi, cuối cùng cũng chờ đến đây một ngày này, Mộ Cẩm Vân cũng không có cái gì ngoài ý muốn.
Phùng Lập nhìn người ở bên trong, cau mày, có đồng nghiệp đem tài liệu đưa cho anh ta: ""Đội trưởng.”
Phùng Lập gật đầu, nhận tài liệu ra khỏi phòng theo dõi
Cửa được đẩy ra, Mộ Cẩm Vân bên trong đang im lặng ngồi ở đằng kia.
Trên mặt bàn có một ly nước, cô uống một nửa.
Có lẽ là nghe được tiếng vang, Mộ Cẩm Vân quay đầu nhìn anh ta.
Phùng Lập thu giấu cảm xúc trên mặt đi, nhấc chân đi qua, ngồi đối diện cô: ""Cô Cẩm Vân bình tĩnh hơn so với những gì tôi nghĩ.”
Nghe được Phùng Lập nói thế, Mộ Cẩm Vân ngẩng đầu nhìn anh ta, nở nụ cười: ""Nếu tôi làm thì tôi sẽ nhận, không phải việc tôi làm thì tôi sẽ không nhận.”
""Phải không?"" Phùng Lập nhướng mày, anh ta làm cảnh sát bảy năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy người như Mộ Cẩm Vân.
Anh ta nói xong bèn đưa hợp đồng trong tay ra: ""Đây là chữ kí tên của cô ư?”
Mộ Cẩm Vân nhìn thoáng qua: ""Là tôi ký.""
""Chúng ta điều tra ra được thánh ba tài khoản của cô có một số tiền không rõ nguồn gốc được chuyển vào, khá nhiều, cô có thể giải thích cho tôi biết tại sao số tiền đó lại được chuyển cho cô không?”
Mộ Cẩm Vân nhíu mày: ""Có thể cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719776/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.