Mộ Cẩm Vân nhìn anh ta, nhưng trên mặt không có biểu cảm gì.
Nửa ngày sau, Lương Lập Dương nở nụ cười: “Chỉ là đùa một chút thôi, đừng để ý.”
Anh ta nói xong, di chuyển ly rượu vang trên tay mình một chút, ra hiệu mời rượu.
Mộ Cẩm Vân cũng cười một chút: “Là tổng giám đốc Dương cân nhắc tôi.”
“Như thế là tự coi nhẹ mình sao?”
Cô cười, không nói tiếp gì.
Sau khi cơm nước xong xuôi, đương nhiên là Lương Lập Dương đưa cô về.
Mộ Cẩm Vân biết mình không từ chối được, cô cũng không vùng vẫy gì cả.
Xe dừng ở dưới tầng của căn hộ, cô quay đầu nhìn thoáng qua Lương Lập Dương: “Cảm ơn bữa tối rất ngon của tổng giám đốc Dương, còn phiền tổng giám đốc Dương đưa tôi về nhà. Đến nơi rồi, tôi hơi mệt nên đi lên nghỉ ngơi trước.”
“Đừng vội.”
Anh ta kéo tay cô một chút, Mộ Cẩm Vân quay đầu nhìn anh ta, có chút không hiểu: “Tổng giám đốc Dương còn có chuyện gì sao?”
Mối quan hệ của Lương Lập Dương và Tống Lâm không tốt đương nhiên không giống với sự không tốt giữa Lục Hoài Cẩn và Tống Lâm, cô biết chuyện Lục Hoài Cẩn và Tống Lâm trở mặt với nhau, chỉ là một ít chuyện lúc trước.
Nhưng quan hệ của hai người Tống Lâm và Lương Lập Dương, cô lại không thể đoán được.
Tống Lâm chưa hề nói với cô rằng anh còn có một người em trai, càng không đề cập gì đến người nhà của anh.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy, bọn họ thật sự giống như bạn giường.
Nhưng điểm khác biệt duy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719727/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.