“Cô ơi, cô ơi, đến sân bay rồi.”
Tài xế gọi vài tiếng, Mộ Cẩm Vân mới phản ứng lại kịp.
Cô vội cúi đầu lấy ra hai tờ một trăm ngàn từ trong ví ra, đưa cho tài xế rồi nói một câu ‘Không cần thối lại’ rồi liền xuống xe.
Gió đêm khuya ở sân bay giống như con dao nhỏ, quan trọng hơn là trời vẫn còn đang lạnh.
Lúc Mộ Cẩm Vân vừa xuống xe thì run lên một cái, kéo vali vào bên trong, mới vừa vào sân bay, điện thoại di động của cô liền vang lên.
Đây là điện thoại của hướng dẫn viên du lịch, cô vừa nghe điện thoại vừa tìm người, rất nhanh đã thấy hướng dẫn viên du lịch ở sảnh số hai.
Cô cúp điện thoại kéo vali đi tới.
“Là cô Vân Cẩm Vân phải không ạ?”
“Là tôi.”
Cô gật đầu nở nụ cười.
Lúc này đi du lịch đa số là các gia đình, hoặc người yêu, đi một mình giống như cô rất hiếm thấy.
Bởi vì những người khác đều có người nhà hoặc là bạn bè đi chung, cô chỉ có một mình, nên lúc hướng dẫn viên du lịch phân phát vé máy bay, đưa cho Mộ Cẩm Vân cuối cùng.
Cô và hướng dẫn viên du lịch ngồi chung với nhau, Mộ Cẩm Vân cầm vé máy bay sau đó đi mua một ly thức uống nóng.
Ngồi chờ ở sân bay một tiếng, đoàn người mới bắt đầu đăng ký.
Nhiều người đi xa vào tết âm lịch, nhưng đi vào đêm ba mươi giống hôm nay thì cũng không nhiều, cho nên chuyến bay đêm khuya không nhiều người lắm.
Trên máy bay, đoàn người của họ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719722/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.