Cô cả người mơ hồ, bước đi có chút chậm.
Cô bước ra mở cửa thì mới biết rằng người tới là Triệu Nguyệt Anh.
Cô sửng sốt một lúc: “Nguyệt Anh?”
“Là em đây, chị Cẩm Vân, Tổng giám đốc Lâm dặn em qua nhà đưa cho chị một phần cháo. Sức khỏe của chị thế nào rồi, có còn khó chịu không?”
Khi nghe thấy mấy chữ Tổng giám đốc Lâm, Mộ Cẩm Vân không nhịn được mà nhíu mày.
Cũng đúng thôi, người đàn ông này, chưa bao giờ là người làm việc tốt mà không để lại tên họ.
Tối hôm qua có lẽ anh đã đến đây, có thể là nhìn cô bị sốt nằm trên giường, sống chết không rõ, cuối cùng cũng khơi dậy một chút lòng tốt của anh, anh cho cô uống thuốc thì cũng thôi đi, hôm nay còn kêu Triệu Nguyệt Anh đến đưa cháo cho cô..
“Chị Cẩm Vân?”
Thấy cô có vẻ mất tập trung, Triệu Nguyệt Anh gọi cô một tiếng.
Mộ Cẩm Vân thật ra chỉ vừa mới tỉnh dậy, trên người còn đang mặc bộ đồ mà hôm qua Lục Hoài Cẩn mua cho cô, bên trong chỉ có thêm một bộ đồ ngủ, ở tầng này không có mở máy sưởi, lúc mới xuống cô có chút mơ hồ, không cảm thấy lạnh, lúc này cô mới đứng được một lúc, cuối cùng cô cũng cảm nhận được cái lạnh thấu xương.
Cô quay người trở vào bên trong, nói với Triệu Nguyệt Anh: “Vào đi em, chị khỏe hơn nhiều rồi.”
Triệu Nguyệt Anh bưng cháo vào đặt ở trên bàn: “Chị Cẩm Vân, chị có còn phát sốt không?”
Mộ Cẩm Vân nghe thấy lời cô nói, đưa tay lên sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719705/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.