Mộ Cẩm Vân khẽ run lên một chút nhưng rất nhanh, cô lại càng thu chặt vòng tay đang ôm lấy Tống Lâm của mình, ngửa đầu lên đón lấy nụ hôn này.
Ai cũng không biết vì sao lại có nụ hôn bất ngờ này, mà hiển nhiên là cũng không một ai muốn cứ như vậy mà chấm dứt nụ hôn không hề báo trước ấy.
Thời tiết ở đây lạnh hơn ở Hà Nội rất nhiều, mà bốn năm giờ sáng lại đúng là thời điểm nhiệt độ thấp nhất trong ngày.
Thế nhưng Mộ Cẩm Vân lại cảm thấy được cơ thể mình ngày càng trở nên nóng bỏng, chưa bao giờ cô cảm giác muốn có được người đàn ông trước mặt như vào giờ phút này.
Đột nhiên, đúng lúc ấy, Tống Lâm lại dứt môi ra, cúi đầu nhìn thẳng vào cô, ánh mắt sáng quắc: “Có muốn không?”
Giọng nói của anh có chút trầm thấp, Mộ Cẩm Vân cũng có thể nghe ra được, anh cũng có phản ứng rồi.
Cô buông lỏng hai cánh tay đang ôm chặt lấy anh của mình, vòng lên ôm ghì lấy cổ anh, rướn người lên rải từng nụ hôn nhỏ vụn từ bên khóe môi kéo dài đến mảnh da mỏng phía sau vành tai anh: “Muốn.”
“Vậy thì cho em.”
Anh nói rồi bàn tay to lớn vững chãi lập tức kéo mạnh mảnh áo choàng tắm đang treo lỏng lẻo trên bờ vai của cô ra, chiếc áo choàng tắm đáng thương tức thì đã bị ném ngay xuống đất.
Tống Lâm không hề do dự mà ném áo choàng tắm xuống đất, cả người cô đều trở nên trần trụi không một mảnh vải, lại bị anh ôm chặt lấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719677/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.