Động tác của Tống Lâm quá nhanh khiến Mộ Cẩm Vân không kịp phản ứng, bảng hiệu cạnh tranh trên tay đã bị anh cầm lên.
“Bốn tỷ hai trăm triệu đồng lần thứ ba mươi, thành giao!”
Búa gõ xuống, bức tranh này được chốt với giá bốn tỷ hai trăm triệu đồng.
Mộ Cẩm Vân nhìn sang Tống Lâm, sắc mặt hơi tái: “Tổng giám đốc Lâm, em không bỏ ra nổi bốn tỷ hai trăm triệu đồng.”
Tống Lâm nghiêng đầu nhìn sang cô, hững hờ nói: “Em cảm thấy tôi sẽ thiếu bốn tỷ hai trăm triệu đồng đó?”
“…”
Mộ Cẩm Vân nhẹ nhàng thở ra, cô không cần bỏ số tiền này ra, vậy thì càng tốt.
Tiệc tối kết thúc lúc chín giờ rưỡi, hiện đã một giờ.
Cô đi theo Tống Lâm để viết chi phiếu, ngày mai bức tranh sẽ được đưa đến hành lang trưng bày tranh, đây là yêu cầu của Mộ Cẩm Vân.
Tranh là do mẹ cô vẽ nên đương nhiên sẽ được trưng bày ở hành lang triển lãm tranh.
“Cô chủ Vân, ngưỡng mộ đã lâu.”
Là người phụ nữ mới vừa cạnh tranh với cô lúc dưới lầu.
Mộ Cẩm Vân nhìn người phụ nữ mặc váy dài khoe lưng ở phía trước, không đưa tay ra: “Cô là?”
“Lê Thanh Thảo.”
Lê Thanh Thảo nói xong, ánh mắt dừng trên người Tống Lâm bên cạnh cô: “Tổng giám đốc Lâm hẳn là quen biết tôi, gần đây cha tôi muốn mời Tổng giám đốc Lâm một bữa cơm, không biết ngày mai Tổng giám đốc Lâm có rảnh cho tôi vinh hạnh này hay không.”
Nghe lời của Lê Thanh Thảo, Mộ Cẩm Vân ý thức nhìn về phía Tống Lâm bên cạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719650/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.