Lý Minh Việt nhìn Tống Lâm bước đi, liền nhanh chóng lấy điện thoại di động ra tìm người kiểm tra sự tình.
Đêm nay, một số người xác định ngủ không ngon.
Lâm Lộ không ngờ rằng Mộ Cẩm Vân thực sự là người của Tống Lâm, nếu cô ấy biết rằng cô ấy là người của Tống Lâm, cô ả sẽ không ép Mộ Cẩm Vân uống ly sâm panh đó.
Vốn dĩ cô ả là người không quyền không thế, lúc cô bỏ thuốc còn cố bỏ thật nhiều.
Khi Mộ Cẩm Vân được Tống Lâm ôm rời đi, cô ả đã đứng nhìn ở cách đó không xa.
Ngay khi Trần Lịch xuống sân khấu, cô không thể không tìm Lục Hoài Cẩn: “Lục Thiếu gia” Khi Lục Hoài Cẩn gặp Mộ Cẩm Vân tối nay, anh không còn có hứng thú với Lâm Lộ như một người thay thế.
Anh nhướng mi nhìn cô: “Làm sao vậy?” “Ta, ta có chút không thoải mái, vê trước đi” Nghe được lời cô nói, Lục Hoài Cẩn sốt ruột xua tay: “Nhanh nhanh cút ngay!” “Vậy ta về trước đi, Lục thiếu!” Lục Hoài Cẩn không thèm đếm xỉa đến cô nữa, Lâm Lộ liếc anh một cái cũng không nói gì, liền vội vàng rời khỏi khách sạn.
Lâm Lộ trực tiếp trở lại nhà họ Lâm, dự định mấy ngày tới sẽ không ra ngoài.
Mộ Cẩm Vân đang yên đang lành chả làm gì cả bị cô ả nhét thuốc lắc vào mồm.
Nửa đêm cô tỉnh dậy khát nước, nhìn thấy Tống Lâm ngồi trên sô pha cách đó không xa, lông mày khế nhăn lại.
Lúc đó tuy có chút mất kiểm soát nhưng cô vẫn có chút ý thức, cô nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719596/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.