Đây là lần đầu tiên Mộ Cẩm Vân nhìn thấy Tống Lâm trong một cuộc họp, anh rất ít khi nói, nhưng mỗi lần anh ấy nói, đều nói trúng chủ đề.
Anh ta ngồi đó như một vị vua, chỉ cần cây bút trong tay anh ta động một chút là ánh mắt của những người trong triều đình đã bất giác đổ vào người anh ta.
Đối với những người không hiểu, một cuộc họp như vậy là rất dài và nhàm chán, nhưng đối với Mộ Cẩm Vân, nó giống như một bài học nhớ đời.
Mọi công ty đã nói xong về kế hoạch của họ, thực tế thì Mộ Cẩm Vân đã nhìn thấy những thứ này vào tối hôm qua, hầu hết họ đều đang bổ sung giải thích tại cuộc họp hôm nay.
Sau khi lật trang cuối cùng của PPT, Tống Lâm quay đầu lại và liếc nhìn cô.
Cô mím môi, toàn thân căng ra.
“Chủ tịch Tống?” Người đối diện nhìn Tống Lâm, hiển nhiên đang chờ ý kiến của anh.
Anh ta liếc nhìn Mộ Cẩm Vân không lạnh nhạt, “Thư ký Mộ, nói cho tôi biết ý kiến của cô.” Ngay khi giọng nói của anh phát ra, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào Mộ Cẩm Vân.
Cô khẽ run tay, cuối cùng cô cũng nhớ ra một vài vấn đề mà cô đã tổng hợp tối qua.
Cô liệt kê từng mục một, sau khi nói xong, cô vô thức nhìn vê phía Tống Lâm.
Anh không nhìn cô mà chỉ nhìn người đối diện, đưa ra vấn đề vừ cơ bản lại quan trọng nhất…
Tống Lâm, đừng nói là khẩu khí uy hiếp, miệng cũng rất sắc bén.
Sắc mặt người bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719571/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.