Cô thật ra không phải là muốn đi vệ sinh mà cô chỉ là cảm thấy, trước đây cô đối với hai mẹ con Mộ Tinh Anh thực sự là quá yếu đuối và nhân từ.
Nếu họ đã quá đáng như vậy, vậy thì tiếp theo, cô sẽ cho họ biết rằng, Mộ Cẩm Vân cô không phải là người dễ bắt nạt.
Ngày hôm nay, Tống Lâm đã dạy cho cô.
Một bước cũng không nhường, tiếp cận từng bước mội.
Mộ Tỉnh Anh tự nhiên nghe rất rõ cuộc trò chuyện ở dưới tầng vừa rồi, cô †a nhìn Mộ Cẩm Vân đi tới, sắc mặt hơi tái xanh nhưng cũng không dám nói gì.
Mộ Cẩm Vân nhìn cô ta và đi từng bước về phía cô ta với nụ cười chế nhạo.
Mộ Tinh Anh chưa bao giờ nhìn thấy Mộ Cẩm Vân như thế này, cô ta không biết tại sao Mộ Cẩm Vân như vậy lại khiến cô ta cảm thấy có chút sợ hãi.
Cô ta vô thức lùi lại một bước, nhưng người cô ta lại đang dựa vào lan can nên cho dù có lùi lại một bước thì người vẫn bị lan can chặn lại.
Cô ta nhìn Mộ Cẩm Vân bước từng từng bước một đi tới, không khỏi có chút hoảng sợ: “Mộ Cẩm Vân, cô muốn làm gì?” Nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Mộ Tinh Anh, Mộ Cẩm Vân cười chế chạo, chống tay lên lan can rồi cúi đầu xuống trước mặt cô ta, khóe miệng hơi nhếch lên lạnh lùng: “Tôi không muốn làm gì hết, chỉ là cô thích mưu tính sau lưng †ôi như vậy, vậy thì tôi sẽ cho cô hài lòng”.
Nói xong, cô đưa tay lên vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/1719559/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.