Trong xe không ai nói chuyện cả, tay Mộ Cẩm Vân vẫn nắm chặt vạt áo, chờ Tống Lâm lên tiếng. Nhưng mà cho đến khi xe dừng lại, Tống Lâm cũng chẳng nói gì cả. Trước khi xuống xe, Mộ Cẩm Vân nhìn thoáng qua Tống Lâm, mở miệng kêu anh một tiếng: “Tổng giám đốc Lâm, đến nhà tôi rồi”. Người đàn ông đang nhắm mắt lại bây giờ lại mở to mắt nhìn cô, nhưng vẫn không nói chuyện, cứ nhìn cô như thế. Cô kiên trì nhìn Tống Lâm khoảng ba giây, cuối cùng, Mộ Cẩm Vân không thể chịu nổi nữa, đưa tay đẩy cửa xe ra, đi xuống xe. Cô xuống xe, nhưng vẫn không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua cửa sổ xe. Mộ Cẩm Vân hơi khom người, nhìn thấy người đàn ông bên trong xe đã nhắm mắt lại lần nữa, hiển nhiên là không muốn nói chuyện với cô. Cô mấp máy môi, đưa tay đóng cửa xe lại, lui vê sau một bước. Cửa xe vừa đóng lại, xe từ từ chạy đi. Mộ Cẩm Vân nhìn chiếc xe con màu đậm từ từ lái đi xa, chỉ cảm thấy sau lưng mình chảy đầy mồ hôi. Gió ban đêm mùa hè thổi qua có chút lạnh, nhưng mà trong lòng bàn tay cô đều là mồ hôi. Hồi lâu sau, Mộ Cẩm Vân mới thu lại tâm mắt, đi vào thang máy. Mộ Cẩm Vân về đến nhà thì đã là mười một giờ, cô vừa nôn một trận, trong lòng và cả cơ thể đều mệt lả. Cô ngồi phịch trên ghế sô pha, cũng không muốn động đậy. Cô nghĩ đến lời nói trong tối hôm nay của Tống Lâm, chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo. Cô cảm thấy hối hận khi lúc ấy đánh Lục Hoài Cẩn một bạt tay, nếu như không có cái tát kia, có lẽ sau đó cũng sẽ không có nhiều chuyện như thế. Mộ Cẩm Vân đưa tay che mắt mình, chuyện cô hối hận nhất chính là vào buổi tối, ngày mừng thọ của Mộ Đình Nam, cô không chút đề phòng mà đã uống rượu của Mộ Tinh Anh đưa tới, kết quả lên giường với Tống Lâm. Mà lúc này, ở nhà họ Mộ. Hôm nay, Mộ Đình Nam đi tiệc xã giao bên ngoài, đến bây giờ còn chưa về nhà. Mộ Tỉnh Anh bước xuống xe, cầm ảnh chụp đi tìm Lương Thu Trà. “Mẹt Mẹt” Lúc đang thoa mặt nạ, Lương Thu Trà nghe được tiếng của Mộ Tỉnh Anh, đưa tay vỗ mặt mình: “Con hấp tấp vội vàng cái gì? Nói với con bao nhiêu lần rồi, con gái phải có dáng vẻ của con Z!?p gái”. “Mẹ, đừng thoa mặt nạ nữa, con có tin tức nóng sốt đây, mẹ mau nhìn điI” Mộ Tinh Anh vô cùng hưng phấn, đưa tay kéo Lương Thu Trà ra khỏi ghế sa lon. Lương Thu Trà tháo lớp mặt nạ ra, trừng mắt nhìn cô ta: “Cái gì mà tin tức nóng sốt, thật là, cái mặt nạ này vừa đắp chưa được bao lâu!” Mộ Tinh Anh đưa tay đem ảnh chụp đến trước mặt Lương Thu Trà: “Mẹ, mẹ nhìn đi cái này là cái gì?” “Lục Hoài Cẩn?” Lương Thu Trà vừa nhìn ảnh chụp, vừa hỏi: “Mộ Cẩm Vân có quan hệ với Lục Hoài Cẩn từ bao giờ?” “Mẹ, chuyện này mẹ không cần quan tâm! Mẹ chỉ cần biết rằng, Lục Hoài Cẩn có hứng thú với Mộ Cẩm Vân là được rồi!” Mộ Tỉnh Anh là con gái của bà ta, Lương Thu Trà sao mà không biết Mộ Tỉnh Anh suy nghĩ chuyện gì. Nghe như thế, bà ta cười nhìn Mộ Tỉnh Anh: “Con muốn làm cái gì?” “Mẹ, mẹ nghĩ đi. Lục Hoài Cẩn có ý với Mộ Cẩm Vân, mà quan hệ giữa Lục Hoài Cẩn và Tống Lâm chẳng mấy tốt đẹp. Như thế, chúng ta có thể.. ” Cô ta cúi đầu đến bên tai Lương Thu Trà mà nói. Sau khi nói xong, Mộ Tinh Anh đắc ý nhìn Lương Thu Trà hơi nhíu mày lại, giống như đang tranh công: “Thế nào, mẹ?” Lương Thu Trà cũng cười: “Đúng là con gái của Lương Thu Trà, mẹ thật sự muốn xem, Mộ Cẩm Vân sao có thể quyến rũ Tống Lâm được nữa!” Lúc này, Mộ Cẩm Vân chỉ đang suy nghĩ ngày mai đối mặt với Tống Lâm thế nào, hoàn toàn không nghĩ tới hai mẹ con Lương Thu Trà lại có âm mưu bí mật với mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]