Nghe cô nói, Tống Lâm nghiêng đầu nhìn cô một cái: “Ý tứ trên mặt chữ”.
Anh nói xong, đột nhiên nhíu mày lại: ‘Mộ Cẩm Vân, cô cũng có bản lĩnh = „ lắm.
Sắc mặt cô trắng bệch, cắn môi: “Anh Cẩn đó, anh ta hiểu lầm quan hệ giữa tôi với anh, trong tình huống khẩn cấp, tôi mới ra tay đánh anh ta”.
Tống Lâm không nói gì, trong xe trở nên yên tĩnh.
Mộ Cẩm Vân nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ xe, lúc này cô mới phát hiện điều gì đó không đúng: “Tổng giám đốc Lâm, đường này không phải đường về…” Mặc dù cô vừa về nước không lâu, nhưng những ngày này cô cũng biết ngoại ô và nội thành khác nhau, rõ ràng đường này là đường đi về phía ngoại ô.
Nghe cô nói thế, người đàn ông vốn đang nhắm mắt lại mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn cô một cái: “Lục Hoài Cẩn nói cô không nghe rõ sao?” Sắc mặt Mộ Cẩm Vân cứng đờ: “Anh Cẩn nói so tài, là so cái gì?” “Đua xe”.
Anh lạnh lùng nói ra hai chữ, Mộ Cẩm Vân lại vô cùng kinh ngạc.
Cô nhìn người đàn ông bên cạnh, người đàn ông như Tống Lâm này nhìn thế nào cũng không giống người sẽ chơi đua xe.
Nhưng mà sự thật chính là như thế, lúc âm nhạc vang lên, Mộ Cẩm Vân mới biết được bọn họ đã đến bãi đua xe rồi.
So với vẻ yên lặng lúc nãy, bên này giống như đang mở bữa tiệc gì đó.
Ánh đèn, âm nhạc, đầy đủ mọi thứ.
Rất nhanh, xe đã dừng lại.
“Xuống xe”.
Tống Lâm mở miệng nói ra hai chữ như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/164848/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.