Vừa mới dậy, cô đã nhịn không được thở một hơi dài, hai đùi của cô vừa buốt vừa đau, vị trí eo cũng không khá hơn là bao nhiêu.
Chuyện xảy ra đêm qua giống như một cuốn phim chậm từ từ chiếu lại trong đầu của cô.
Nghĩ đến tất cả mọi chuyện xảy ra đêm qua, hiện giờ gương mặt Mộ Cẩm Vân lúc đỏ lúc tái mét.
Có như thế nào cô cũng không ngờ được, Mộ Đình Nam lại bán cô cho Tống Lâm, còn đích thân ông ta bỏ thuốc cho cô uống! Với lại căn cứ theo tình hình tối hôm qua, loại thuốc mà ba cô cho cô uống không phải loại thông thường! Nếu như đêm hôm qua xe của Tống Lâm không xuất hiện ở gần bên cạnh cô, nếu như cô đón taxi, vậy thì…
Mộ Cẩm Vân không dám nghĩ tiếp nữa, vừa nghĩ đến đó thôi sau lưng cô đều toát cả mồ hôi lạnh.
Cô nhìn quanh căn phòng, phát hiện có một bộ đồ tươm tất đã được để sẵn trên một chiếc ghế cách đó không xa, Mộ Cẩm Vân cắn răng chịu đau lết đến bên cạnh chiếc ghế cạnh giường rồi lôi bộ đồ về phía mình, sau đó mặc vào từng chiếc một, xong xuôi cô mới đứng dậy đánh răng rửa mặt.
Khi cô vừa bước ra khỏi phòng đã ngửi thấy mùi cháo thơm phức xốc vào mũi của cô, bụng cô cũng rất phối hợp với không khí mà kêu lên ọt ọt.
Lúc này Mộ Cẩm Vân mới vội vàng nhấc chân lên bước xuống lầu, cô bước xuống cầu thang và khi cô bước đến lầu hai thì đã thấy Tống Lâm đang cầm máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/164840/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.