Mỗi từ mỗi chữ của anh truyền đến khiến vẻ mặt của Mộ Cẩm Vân đang đứng ở kia nút ra từng tý một.
Hơi lạnh từ dưới lòng bàn chân truyền thẳng đến, cô vô thức siết chặt lấy lòng bàn tay: “Tổng giám đốc Lâm, chẳng qua là tôi cảm thấy, mối quan hệ giữa hai người chúng ta, cũng không thích hợp..” “Hai người chúng ta có quan hệ như thế nào?” Cô còn chưa nói xong, giọng nói hờ hững của Tống Lâm đã truyền đến, trực tiếp cắt ngang lời cô.
Mộ Cẩm Vân há miệng, không nói được chữ nào.
Bọn họ có quan hệ như thế nào? Mối quan hệ hai lần lên giường với nhau? “Thư ký Vân?” Thấy cô không nói lời nào, Tống Lâm lại mở miệng gọi cô một tiếng.
Mộ Cẩm Vân tái mặt quay đầu nhìn anh, nhưng vẫn không muốn từ bỏ: “Tôi cảm thấy tôi không thể đảm nhiệm công việc này được”.
Nghe thấy cô nói như thế, Tống Lâm cười xùy một tiếng: “Tôi thấy cô có thể đảm nhiệm, hơn nữa, Samsung không phải nơi cô muốn tới thì tới, muốn đi thì đi”.
Anh nói xong thì ngẩng đầu nhìn cô: “Buổi tối nhớ đừng đến trễ”.
Môi câu nói đều mang theo sự khẩn trương, Mộ Cẩm Vân bị anh làm cho không nói được câu nào.
Cô nhìn thoáng qua người đàn ông đang ngồi trên ghế, ánh mắt cô chạm vào một đôi mắt đên nháy, bên trong đôi mắt đó lạnh lùng khiến cô run lên.
Cô mấp máy môi, cuối cùng vẫn không dám phản kháng: “Tôi đã biết, Tổng giám đốc Lâm.
Sau khi ra khỏi văn phòng, Mộ Cẩm Vân cũng tỉnh táo lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-that-hu-hong/164835/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.