Sáng hôm sau
Khi Đường Tuyết Linh tỉnh dậy cô đã vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà nói chuyện với bố mẹ về chuyện hôn sự. Cô muốn kết hôn với anh dù hi vọng anh sẽ yêu cô rất nhỏ nhưng không thử thì sao biết được. Cô vừa xuống đến nơi đã thấy bố mẹ cô ngồi ở phòng khách rồi. Có lẽ hôm nay là ngày nghỉ của bố cô lên ông ở nhà, anh trai cô cũng bị ông bà gọi về để thông báo chuyện này. Cô bước xuống đi thẳng đến chỗ mọi người rồi ngồi xuống.
- Bố mẹ, con đồng ý kết hôn với Bạch Nhất Phong.
- Em gái, em có bị sao không vậy?
Anh trai cô nghe cô đồng ý chuyện kết hôn liền kinh ngạc há hốc miệng nghĩ đầu óc cô có vấn đề. Không phải cô biết anh ta không yêu cô sao tại sao lại muốn đâm đầu vào như vậy. Thật là không hi vọng nổi cô đang nghi ngờ gì. Nhưng cô biết anh trai mình sẽ phản ứng như vậy lên thản nhiên lên tiếng
- Em hoàn toàn bình thường, anh hai.
- Vậy tại sao em lại muốn kết hôn với cậu ta?
- Vì em yêu anh ấy, dù sao cũng hơn ba năm rồi có lẽ anh ấy đã quên được cô ấy.
- Vậy nếu không quên được thì phải làm sao?
- Em sẽ khiến anh ấy quên.
Anh nghe em gái mình nói mà không thể thốt lên lời, có lẽ do từ nhỏ được chiều quá lên bây giờ cứng đầu cố chấp, đâu phải ai cũng như anh với bố mẹ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440487/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.