Đường Gia Bách không nói gì nữa bỗng nhiên anh đang lái xe lại nghĩ gì đó rồi quay sang hỏi cô
- Vậy là câu chuyện của em hết rồi?
- ???
Đường Tuyết Linh đơ luôn cô không biết rốt cuộc anh trai mình có ý gì tự nhiên đang lái xe lại quay ra hỏi cô một câu không đâu vào đâu. Đường Gia Bách thấy Đường Tuyết Linh im lặng lại tiếp tục hỏi
- Nó hết rồi phải không?
- Hết cái gì mới được hả anh.
Đường Tuyết Linh bị anh hỏi thì không biết trả lời thế nào đành hỏi lại xem anh trai đang muốn hỏi vấn đề gì nhưng khi cô hỏi xong thì bị anh cô đánh nhẹ vào chán
- Cái con bé này, em đang nói chuyện em gặp Mạc Phỉ mà?
- À, mà sao nữa hả anh?
- Trời ạ! Em có nói không? Đừng giả ngu với anh. Em tính thế nào hả?
- Thì...
- Sao hả? Tốt nhất là đừng có dấu anh.
- Em chưa có dự định gì cho chuyện này cả, hiện tại em không muốn nghĩ đến chuyện của bọn họ.
- Vậy là em có ý định hiến tủy?
- Nếu như Mạc Nhất Phóng thật sự bị bệnh máu trắng cần tủy mà người thích hợp là em thì em sẽ hiến.
- Tại sao?
- Vì đó là một mạng người.
- Vậy em muốn...
- Đúng vậy, em muốn anh giúp em điều tra xem thứ nhất là có phải Mạc Nhất Phóng bị bệnh máu trắng cần hiến tủy không, thứ hai là xem thử xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440443/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.