Sáng hôm sau Đường Tuyết Linh từ ký túc xá đến trường cùng hai cô bạn thân sau đó khi về thì cô gọi điện cho tài xế nhà họ Đường đến đón. Đường Tuyết Linh không về nhà mà kêu tài xế lái xe đến tập đoàn của anh trai. Khi Đường Tuyết Linh vào trong thì vẫn gặp tiếp tân xin hẹn như hôm qua nhưng nhân viên hôm qua sau khi biết thân phận của cô thì hôm nay thái độ của họ rất khác, họ không mỉa mai châm biếm nữa mà trực tiếp đưa cô lên tầng của giám đốc vì hôm qua họ đã biết cô là em gái cưng của Tổng Giám đốc.
Đường Tuyết Linh theo một nhân viên đi lên tầng thì cô ấy để cô tự lên rồi cô ấy quay lại thang máy đi xuống làm việc. Vì hôm qua đã đến đây lên Đường Tuyết Linh biết phòng làm việc của anh trai, cô tự mình đi đến và không gõ cửa trực tiếp đi vào
- Mấy người chán sống hả? Ai cho mấy người vào phòng tôi mà không gõ cửa? Cút ra ngoài cho tôi.
Đường Gia Bách nghe thấy tiếng mở cửa và tiếng bước chân thì tức giận quát nhưng mắt vẫn dán vào xử lý đống văn kiện mà không buồn ngẩng lên, anh nghe một lúc lâu vẫn không thấy người kia đi ra và cũng không lên tiếng anh tức giận đập bút xuống bàn
- Bộ điếc hả tôi bảo...mấy người...r...ra...ngoài...m...mà.
Giọng nói của Đường Gia Bách giảm dần xuống thấy Đường Tuyết Linh đang khoanh tay trước ngực đứng ở cửa. Đường Gia Bách bất ngờ nhưng sau đó anh đã nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440435/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.