Đến chiều Bạch Nhất Phong đến đón cô rồi trở về Đường gia. Khi ra về Cố Yên Nhi và Lâm Hy lại trêu chọc cô khiến cô đỏ mặt. Bạch Nhất Phong thấy cô đi vào hai má đỏ ửng thì quan tâm hỏi
- Em sao vậy, sốt sao?
- K...không có
- Vậy sao mặt em đỏ vậy?
- Em...
Đường Tuyết Linh nghe anh nói thì đưa tay lên sờ mặt không biết trả lời thế nào. Bạch Nhất Phong thấy cô không trả lời thì đưa tay lên sờ trán cô xem thử
- Đâu có sốt đâu, hay em thấy không khỏe chỗ nào?
- Kh...không có, chắc do trời nắng lên thế thôi
- Vậy thì tốt
Bạch Nhất Phong buông tay xuống rồi tăng nhiệt độ trong xe lên. Đường Tuyết Linh quay mặt ra cửa sổ không dám nhìn anh. Bạch Nhất Phong cũng không để ý lái xe về nhà rồi phụ giúp ông bà Đường chuẩn bị bữa tối.
Bạch Nhất Phong cảm thấy ở Đường gia rất tốt, mặc dù là gia đình có điều kiện nhưng họ cũng không phụ thuộc quá nhiều vào người làm và người làm cũng rất ít. Hơn nữa giúp việc trong Đường gia cũng rất thân thiết với chủ như người cùng một nhà vậy. Bây giờ thì anh cũng hiểu tại sao Tuyết Linh lại rất quan tâm đến người làm trong nhà anh, là vì thói quen.
Ông bà Đường nhìn Bạch Nhất Phong cảm thấy anh rất khác so với hai đứa con của ông bà, hai người đều rất ghét bếp núc. Cùng là con nhà có điều kiện nhưng Bạch Nhất Phong lại rất giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440347/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.