Sáng hôm sau Đường Tuyết Linh bị ánh nắng chiếu vào làm cho tỉnh giấc. Đường Tuyết Linh nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ hết sức bình yên. Cô đang mãi ngắm nhìn thì eo bỗng nhiên bị siết lại. Cô nhìn xuống thì thấy hai tay anh đang ôm chặt cô. Đường Tuyết Linh gỡ một tay anh ra. Bạch Nhất Phong bị hành động của cô làm cho tỉnh giấc
- Em làm sao vậy?
- Anh siết chặt quá em không thở nổi
- Ừm, anh xin lỗi
Bạch Nhất Phong buông lỏng cô ra để cho cô thở. Đường Tuyết Linh cầm tay anh lên muốn ngắm thử. Bạch Nhất Phong cũng không để tâm mặc cho cô muốn làm gì thì làm. Đường Tuyết Linh lướt nhẹ từng ngón tay Bạch Nhất Phong bỗng cô dừng lại ở ngón áp út của anh. Cô buông tay anh xuống rồi quay sang nhìn anh
- Anh đeo nhẫn cưới
- Lạ lắm sao?
- Nhưng...không phải trước kia anh không đeo sao?
- Khi nào?
- Khí đó
- Là khi nào? Anh luôn đeo nó từ lúc kết hôn.
Đường Tuyết Linh nhìn anh rồi đưa tay đeo nhẫn của mình lên nhưng cô thấy tay mình trống trơn. Đường Tuyết Linh vội bật dậy nhìn xung quanh
- Nhẫn của em đâu?
Bạch Nhất Phong nhìn cô không trả lời. Đường Tuyết Linh vẫn loay hoay tìm nhẫn cưới. Bỗng cô nhớ ra gì đó chạy tót xuống giường rồi vào nhà tắm. Bạch Nhất Phong dõi theo cô vẫn trầm mặc không nói gì. Một lát sau Đường Tuyết Linh cũng đi ra miệng lẩm bẩm
- May mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440316/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.