Bạch Nhất Phóng thấy Bạch Nhất Phong gằn giọng và có phần tức giận thì cậu bé trở lên sợ hãi. Nhưng cậu bé không muốn cho ai biết chuyện cậu bị bắt nạt ở trường vì cậu bé sợ mọi người sẽ trách phạt thêm giống ở nhà ngoại. Cậu bé không trả lời Bạch Nhất Phong mà đánh trống lảng sang Đường Tuyết Linh
- Mẹ, mẹ đến đây chơi với con đi
Đường Tuyết Linh nhìn cậu bé trong màn hình điện thoại cũng biết cậu bé đang dùng cô để đánh trống lảng nhưng cô không giúp cậu bé. Đường Tuyết Linh nghiêm mặt nhìn Bạch Nhất Phóng trong màn hình điện thoại
- Tiểu Phóng, con còn nhớ mẹ và bác Gia Bách đã nói gì với con không?
- Dạ?
- Nếu con xem mọi người là gia đình thì phải chia sẻ niềm vui nỗi buồn của con để mọi người biết
- Nhưng...
- Con không lên giấu mọi người chuyện con bị bắt nạt
- Con...
- Mẹ biết con ở trường bị bắt nạt đúng không? Con kể cho ba mẹ và mọi người, mọi người sẽ giải quyết giúp con
Bạch Nhất Phóng nhìn Đường Tuyết Linh trong màn hình điện thoại ánh mắt rưng rưng. Bỗng cậu bé bật khóc bất ngờ
- Huhu...mẹ...các bạn nói...con là đứa trẻ không có ba mẹ...huhu...các bạn còn đánh con nữa...huhu
Đường Tuyết Linh nhìn Bạch Nhất Phóng khóc trong lòng nhói lên. Cô cầm điện thoại lên nói với Bạch Nhất Phóng
- Tiểu Phóng, con có thể nói mẹ biết ai bắt nạt con không?
- Dạ...hức...rất nhiều...
- Vậy...con ở đó chơi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440313/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.