Sau cuộc nói chuyện với Đường Gia Bách, Đường Tuyết Linh cũng nhận ra Bạch Nhất Phóng không giống những đứa trẻ khác. Cô trở về phòng làm việc ngồi suy nghĩ về Bạch Nhất Phóng. Quả thật là cậu bé khác xa với những đứa trẻ cùng tuổi mà cô từng gặp. Đường Tuyết Linh vừa suy nghĩ đến Bạch Nhất Phóng vừa thầm cảm thán khả năng quan sát của Đường Gia Bách. Anh có thể nhận ra được những điều rất nhỏ như vậy và nắm bắt được tâm lý của người khác rất tốt. Bỗng nhiên cô nghĩ đến Bạch Nhất Phong liền lấy điện thoại gọi cho anh
- Alo?
- Anh đang làm gì vậy?
- Hửm?
- Em lộn, anh sao rồi?
- Ừm
- Em muốn gặp anh
- Bây giờ?
- Ừm
- Chờ anh một chút
Sau đó Bạch Nhất Phong cúp điện thoại luôn. Đường Tuyết Linh cũng nhanh chóng đứng dậy đi đến phòng Đường Gia Bách. Đường Gia Bách thấy Đường Tuyết Linh vào thì ngạc nhiên hỏi
- Sao vậy?
- Em muốn xin nghỉ
- Bây giờ?
- Vâng
- Có chuyện gì sao?
- Đi hẹn hò
Đường Gia Bách nghe xong thì khựng lại không biết lên nói gì tiếp. Cuối cùng anh bất lực thở dài vẫy tay ý bảo Đường Tuyết Linh đi di. Đường Tuyết Linh vui vẻ chạy đến hôn lên má Đường Gia Bách một cái rồi chạy đi. Đường Gia Bách bị hôn bất ngờ liền ngơ ngác một lúc sau mới phản ứng kịp
- Cái con bé này!
Nhưng chỉ mình Đường Gia Bách nghe vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440297/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.