Bạch Nhất Phóng nghe Đường Tuyết Linh giơ tay like rồi gật đầu đồng ý với ý kiến của cô. Bạch Nhất Phong nhìn hai mẹ con Đường Tuyết Linh bày trò nhưng cũng không thể làm gì chỉ có thể liếc xéo hai người. Đường Tuyết Linh thấy Bạch Nhất Phong liếc mình liền nói
- Em nói sai sao mà anh còn nhìn, đồ EQ 50
- Em chưa biết sợ phải không?
- Anh...anh...
- Hửm?
Đường Tuyết Linh tức giận quay mặt đi không nhìn anh nữa tập trung ăn cơm và gắp đồ ăn cho Bạch Nhất Phóng. Bạch Nhất Phong thấy cô lơ mình liền kéo ghế ngồi sát lại cô ăn miếng cá cô vừa gỡ xương đang định đưa lên miệng. Đường Tuyết Linh bị giành ăn trừng mắt nhìn anh
- Anh làm gì vậy?
- Ăn
- Nhưng đó là đồ của em
- Là đồ anh gọi và anh trả tiền mà
- Anh...nếu vậy anh ăn đi em không ăn nữa
Đường Tuyết Linh nói xong đứng dậy định bỏ đi nhưng Bạch Nhất Phong đã kéo cô lại vào lòng anh sau đó lấy đũa gắp một miếng cá gỡ xương ra rồi bỏ vào bát cô
- Trả em, ăn đi
- Em không thèm
- Giận rồi?
- Không
Bạch Nhất Phong nghe cô trả lời cũng đủ hiểu là cô đang giận liền gắp miếng cá vừa gỡ rồi đưa lên miệng cô
- Há miệng
- Không
- Cần anh dùng cách khác đút em ăn không
- Em không ăn
- Anh dùng miệng đút em ăn?
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-la-cua-anh/2440274/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.