Gần đến giờ ăn trưa anh mới từ từ tỉnh dậy, nhìn người bên cạnh còn đang ngủ say anh không nở đánh thức cô mà nằm ngắm nhìn cô một lúc.
Đến khi anh rời giường bước xuống dưới nhà liền thấy mẹ vợ đã về từ lâu.
" Thức rồi sao? con bé đâu?"
" Cô ấy vẫn còn ngủ thưa mẹ"
" Con với con bé ở thêm vài ngày sao?"
" Vâng ạ"
" Thế cũng được! mà đến trưa rồi gọi con bé dùng bữa đi! ta dùng bữa rồi nếu ta mà chờ hai đứa chắc bụng ta sôi sục lên rồi! mà nè mẹ đi qua nhà bạn một lúc không làm phiền thời gian hai đứa nữa! còn con đừng lãng phí thời gian đấy!"
" Vâng"
Lúc trước bà tận mắt thấy anh cầm tay cô vào lễ đường với vẻ mặt vô cảm nhưng hiện tại bà lại thấy sự yêu thương trong mắt của anh, nếu anh không để ý đến cô vậy anh cũng không cần đích thân đến đây rước cô về. Bà tin rằng anh sẽ đem lại hạnh phúc cho con gái bà.
Anh không làm phiền giấc ngủ của cô mà cứ ngồi nhìn vào máy tính làm việc. Trên phòng cô từ từ mở mắt ra, lúc sau thì ngồi bật dậy liếc nhìn xung quanh.
" Anh ta đi rồi sao?"
Cô nhanh chóng nhìn lại cơ thể mình cũng may còn nguyên vẹn, Haiz là cô nghĩ nhiều rồi. Chân bước xuống bước vào toilet để rửa mặt sau đó xuống nhà vì bụng cô đã kêu lên rồi a.
Bước xuống cầu thang liền thấy thân ảnh quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-chay-khong-thoat-dau/2927402/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.