Ở ngoài có tiếng động cơ xe, cô đoán chắc là anh đã đến nên cũng nhanh chóng chuẩn bị đi xuống.
Vừa bước xuống cầu thang cũng là lúc anh bước vào, bốn mắt chạm nhau, cô không biết vì sao nhìn vào đôi mắt anh cô có chút ngại nên cúi đầu xuống đi tiếp.
Còn anh khi thấy gương mặt xinh đẹp của cô khiến cho tim anh có chút loạn nhịp nên đã đứng ngây ra một chút.
" Woa Phu nhân thật xinh đẹp!"
" Bộ này rất hợp với cô đấy!"
...
Mọi người có mặt phòng khách điều chen miệng nhau khen cô một câu này đến câu khác, tuy cô có chút vui nhưng ở trước mặt anh vẫn thấy ngại.
" Phu nhân xem, cô xinh đẹp đến mức Bạch Tổng đứng ngây ra luôn rồi kìa!"
" Bạch Tổng anh thấy Phu Nhân hôm nay thế nào! có phải xinh đẹp lắm đúng không?"
* Lấy lại được tinh thần* "Ừm! Gần đến giờ rồi! chúng ta ra xe!"
*Anh ta khen một câu là chết sao?*
Cô đi theo sau anh đến ra cổng, anh cũng rất ga lăng giúp cô mở cửa xe, hôm nay anh và cô cùng ngồi ở ghế sau, trong xe bầu không khí luôn trầm lặng, vẻ mặt anh lúc nào cũng lạnh băng, cô cũng không biết có nên bắt chuyện không? nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng cho đến khi xe đến buổi tiệc.
Anh không ngờ mẹ anh lại chọn cho cô một bộ hở hang như vậy, cái gì cũng đều phô ra cả khiến cho anh có chút khó chịu. Anh rất muốn kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-chay-khong-thoat-dau/2927387/chuong-21.html