Từ ngày làm hoà với Mộc Uyển, lúc nào Tử Dạ cũng là cái đuôi của cô, kể cả đi làm cũng vậy, ở trong công ty thấy hai người chỉ dám nhìn mà không dám bàn bán nữa, vì sợ sẽ bị đuổi mất.
Đến cuối tuần anh cũng thực hiện lời hứa của mình đưa Tiểu Hiên Hiên và Mộc Uyển đến khu vui chơi.
Lúc đi thì háo hức nhưng khi đến nơi thằng bé lại ngủ mất tiêu, khiến cho hai người bất lực, đã đến rồi cô đành cùng anh chơi thay Tiểu Hiên Hiên thôi.
Chơi hết trò này tới trò khác còn chụp hình cùng nhau, những tấm hình đầy đủ kiểu dáng ngủ của Tiểu Hiên Hiên, nhất định sẽ cho thằng bé nhìn sau khi thằng bé thức.
Sau chuyến đi chơi, cả ba mệt mỏi về nhà, thực chất thì có hai người chơi thôi, anh nhẹ nhàng đặt Hiên Hiên lên giường ngủ, sau đó thì cùng cô ra ngoài.
"Anh sẽ nấu cơm cho, em ra ngoài phòng khách ngồi đi"
" Từ ngày anh nấu cơm em liền tăng thêm mấy kí đấy"
" Em đang khen tay nghề nấu ăn của anh sao?"
" Hứ! không thèm"
" Việc bếp núc sau này cứ để anh lo! em chỉ cần ngồi hưởng thụ thôi"
" Được vậy em sẽ không khách khí đâu!"
*Mỉm cười xoa đầu cô*
Sau khi dùng bữa xong, cô liền lăn vào phòng để đánh một giấc, còn anh phải xử lý thêm công việc nên không vào cùng cô.
Vừa làm việc xong thì mặt trời cũng dần lặn xuống, anh nhanh chóng làm bữa tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-em-chay-khong-thoat-dau/2926915/chuong-53.html