Vân Hi vừa nghĩ nghĩ lại thấy Trương Phỉ Phỉ hẳn là phải có lòng tin với gà nhà mình nuôi... Ách nhầm rồi. Khụ, là diễn viên nhà mình bồi dưỡng nên mới như vậy? Khẳng định chắc chắn là do ảnh hưởng của Mục Trình rồi, không sai chính là như vậy nên ai đó vuốt vuốt mũi nhìn trời tự tìm lí do thoái thác cho bản thân.
Mình không có đi lừa gạt tâm hồn thiếu nữ nha.
Thế nên mới nói lão đại của chúng ta cô có khẳng định là một thiếu nữ hai mươi không vậy? Cô không cảm thấy cô rất giống mấy tên hái hoa tặc ngầm đang thương hoa tiếc ngọc sao. Không sao, đối với vấn đề này chỉ có thể chờ ai đó một đường truy thê thuận lợi rồi xách về nhà hảo hảo dạy bảo lại mới được, chuyện còn xa xôi lắm a.
Đột nhiên Vân Hi giật mình ngẩn đầu nhìn về một phía nào đó. Nơi đó có một ánh mắt nóng rực chiếu thẳng vào người làm cô không khỏi ngứa ngáy. Trương Phỉ Phỉ một bên khó hiểu nhìn Vân Hi thất thần.
"Vân Hi?"
Một tiếng này làm Vân Hi phân tâm. Chuyển mắt về phía Trương Phỉ Phỉ cười cười đáp.
"Không có gì."
Lầm nữa chuyển mắt về hướng lúc trước đã không còn cảm giác nữa. Vân Hi khó hiểu đặt dấu chấm hỏi to trong đầu. Cô mới tới đây không lâu tuyệt đối không có quan hệ quá phức tạp với người nào, mà với tính tình của chủ cũ thân thể này hẳn là cũng không. Vậy ánh mắt lãnh liệt vừa rồi là từ đâu mà ra? Không khỏi quá rợn tóc gáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-dung-dung-dien-xuat-de-lua-ta/1375679/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.