Chuyên mục tán tỉnh nhau của hai anh chị sau một thời gian "dờn" qua "dờn" lại.
Phần Một.
Vào một buổi chiều nắng đẹp. Lão đại... À nhầm Hoắc phu nhân đang nằm phơi nắng đọc truyện trên ghế xếp ngoài ban công.
Hoắc Định Ngôn chân trần từ trong nhà bước ra dang hai tay ôm cô vào lòng, giọng điệu lười nhác vang lên.
"Em đang làm gì đấy?"
Vân Hi vẫn đăm mắt vào cuốn truyện. "Em đang đọc cổ tích."
Ai đó phì cười nhéo nhéo mũi cô. "Sao lại đọc cổ tích? Anh cứ nghĩ em không có hứng thú với thứ nhạt nhẽo này."
Vân Hi lườm Hoắc Định Ngôn một cái, gấp quyển sách lại. "Em cũng là con gái có được không, với lại lúc nhỏ em cũng từng thích nó."
Bỗng nhiên Hoắc Định Ngôn thắc mắc. "Em thích làm công chúa?"
"Không. Nếu cuộc đời này là một cuốn cổ tích thì em sẽ là phù thủy. Công chúa quá yếu đuối, nàng chỉ chờ hoàng tử đến cứu mình nhưng em không như vậy, em sẽ dùng hết sự ác độc của mình để che chở hoàng tử của em."
"Bất chấp mọi thứ... Vì anh. Định Ngôn đời này kiếp này anh là hoàng tử của em."
Hoắc Định Ngôn: "..." Vợ lại thả thính rồi kìa. Trái tim ai đó đang bùm bùm chang chang rồi kìa.
Hoắc Định Ngôn ngọt ngào ôm chặt Vân Hi bên tai cô thủ thỉ.
"Không phải đời này kiếp này mà là đời đời kiếp kiếp."
....
Ở một góc nào đó con tác giả là tui đang cắn khăn mắt ươn ướt. "Làm ơn bớt ngược cẩu đi mà."
Kế bên tên cáo già nào đó đang cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-dung-dung-dien-xuat-de-lua-ta/1375675/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.