Hôm sau, Nguyệt Ân đến lớp, lấy sách vở đặt vào ngăn bàn, tay bỗng đụng trúng một vật thể gì đó, vội lôi ra.
______________________________________________
|- Hạ Nguyệt Ân, đồ ăn sáng, cho em! |
|____________________________________11-1______|
Ai đây? Gửi đồ ăn sáng lại còn bày đặt gửi thư cho cô nữa. Ừm, xem nào... Mạc Phong không phải rồi, vì cậu cùng khối với cô. Duy Vũ cũng không phải, anh học 11-2 cơ mà. Thế thì ai nhở? Á, hay là...
- Bộp...
- Ân Ân xinh đẹp ơi, Vân đến rồi đây.
- Giời ạ, mày làm tao giật cả mình. Ê, mày nhìn này, ai gửi cho tao ý!
Nó giựt là thư từ tay cô, ngồi vuốt cằm suy ngẫm.
- Ờm, để coi coi nào. Nét chứ cứng thế này, chắc chắn là của con trai. Lại còn học 11-1...Hmmm.. Thồi đúng rồi Ân ơi! Hội trưởng đấy!
Tiểu Vân hét lên một tiếng, cả lớp quay lại nhìn. Ở cái trường này, có tam đại mỹ nam mà ai cũng muốn "sở hữu." Một, Lâm Duy Vũ. Hai, Mạc Phong. Ba, chính là hội trưởng siêu đẹp trai Vương Nhất Hàn. Thế nên khi nghe đến hai chữ hội trưởng, hàng trăm ánh mắt tò mò mới hướng về chỗ người nói.
Cô vẫy tay ra hiệu không có gì, rồi quay lại:
- Lần sau mày be bé cái miệng thôi nhé, mà mày vừa bảo gì cơ?
- Cái con điếc này, tao bảo lá thư này chắc chắn là của hội trưởng Vương
- Sao mày chắc chắn thế?
- Chứ còn gì? Có lần tao lên phòng hội trưởng nộp bản cam kết không đi học muộn, nên vô tình nhìn thấy chữ anh ý, đến giờ vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-di-loi-nay/132881/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.