Thẩm Nghiên Sơn luôn luôn cảm thấy Tư Lộ Vi rất đơn thuần.
Bởi vì cô không hiểu được rằng, trên đời này ai mới là người thật sự nắm quyền.
Có quá nhiều thứ họ không muốn. Nếu họ không thể làm chủ, thì việc nói ra điều đó thật vô nghĩa.
_ "Làm sao, tôi làm gì không tốt sao?" Thẩm Nghiên Sơn hiếm khi thả lỏng, dựa vào thành xe, ha tay cầm súng, tùy ý để sang một bên, dường như chờ Tư Lộ Vị nhận lỗi của mình.
Sắc mặt Tư Lộ Vi càng thêm trắng.
Điều đó như khẳng định suy đoán của cô, anh muốn cô làm người phụ nữ của anh.
_ "Tôi muốn cùng Từ Phong Thanh kết hôn, tôi đã đồng ý với anh ấy rồi." Tư Lộ Vi nói rõ, _ "Nếu tôi bị đưa vào kĩ viện, tôi sẽ tự sát. Ngũ ca nếu ép buộc tôi, sẽ mất cả người lẫn tiền."
Nụ cười của Thẩm Nghiên Sơn có chút thu lại.
Bên má trái của anh có một lúm đồng tiền sâu, khi cười lên trông rất ôn nhu, nhưng khi không cười, thì mặt anh rất lạnh lùng.
Giống như có hai người trong cơ thể anh, một người như ánh mặt trời ấm áp, một người âm u nhan hiểm.
Tư Lộ Vi sợ anh muốn chết.
Cô không nhìn săc mặt của anh, tiếp tục nói: _ "Ngũ ca nếu anh nhân từ, bên cạnh sẽ có nhiều người bảo hộ, anh trai tôi tất nhiên cũng trung thành và tận tâm đi theo anh, cũng sẽ có nhiều nữ đầu bếp, tôi cả đời cũng sẽ không rời khỏi anh, làm trâu làm ngựa cho anh, chỉ cần Ngũ ca không bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-dai-soai-lai-tim-duong-chet/1156589/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.