***MANG ĐI NƠI KHÁC NHỚ GHI NGUỒN!***
***CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!***
- ----------------------------------------------kieumachnaf
Thẩm Nghiên Sơn đem con dao mài đến sáng bóng.
Anh đưa mắt nhìn bóng dáng nhỏ đang bận rộn ở phòng bếp, trong lòng nổi lên một chút mềm mại.
Anh đem dao bỏ vào vỏ dao, bước mạnh chân, đi đến cửa phòng bếp: _"Buổi trưa ăn mỳ Dương Xuân".
Mỳ Dương Xuân là đồ ăn Giang Nam, ở Bắc Kinh thường không có, nhưng mẹ của Thẩm Nghiên Sơn là người Tô Châu, nên cô sẽ làm, trước khi anh ra ngoài thường ăn.
Ba tháng trước khi anh bị thương, chung quy cảm thấy chính mình không nhịn được, nghe thấy cô gái dùng tiếng phổ thông sứt sẹo hỏi anh muốn ăn cái gì, anh thuận miệng nói một câu "Mỳ Dương Xuân".
Anh không biết, người Giang Tây không ăn món này.
Chính là không ngờ, Tư Lộ Vị sẽ làm.
Mỳ Dương Xuân có một điều chú ý, là hành phải phi khô với dầu. Sợi mỳ trơn nhỏ, nước dùng nóng thơm trong, đây là điều cơ bản, còn lại hành khô là *thêu hoa trên gấm*.
(*Ví với việc làm cho sự vật đẹp hơn*)
Người nào có thể phi hành ngon, người nào có tể bộc lộ tài năng.
Mỳ Dương Xuân Tư Lộ Vy làm, không giống với mẹ Thẩm Nghiên Sơn làm, anhcũng đã nếm qua hương vị ngon nhất.
Sau này anh cũng có hỏi Tư Đại Trang: _"Em gái anh cũng sẽ nấu cơm?"
_ "Cậu của tôi từng làm đầu bếp trong cung. Lúc cậu chưa mất mở một tiệm cơm nhỏ, Lộ Vi mỗi ngày đều đi giúp, ông ấy dạy Lộ Vi." Tư Đại Trang nói.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-dai-soai-lai-tim-duong-chet/1156583/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.