Cho đến ngày thọ mừng của Phùng lão thì Yến Cẩn Uy đã đưa Hà Thục Huyên đến Đế Đô, tuy rằng cô không quá xa lạ với nơi này, vì trước kia khi đi học thì cô học một trường Đại học rất nổi tiếng của Đế Đô, sau đó thì do gia đình ép buộc nên Hà Thục Huyên phải chuyển về một ngôi trường khác ở Minh Thành.
Nhưng trong khoảng thời gian ở Đế Đô thì cô cũng đã sớm quen thuộc hết đường xá ở đây, nên đây cũng có thể xem là cô đang quay về quê nhà, hay nói đúng hơn là ngôi nhà thứ hai của cô.
Bước đến trước cửa dinh thự rộng lớn được bày trí theo phong cách Âu cổ thì Hà Thục Huyên liền có chút trầm trồ, hóa ra gia đình của cô lại giàu có đến mức này sao? Thật sự là khiến cô có chút kinh ngạc đó. Nhưng rồi sau đó Yến Cẩn Uy lại còn phải phổ cập thêm một chút.
Phùng gia Đế Đô là một gia tộc lâu đời của nước S này, không chỉ có bề dày lịch sử hơn trăm năm, anh còn nghe nói rằng tổ tiên của Phùng gia trước kia là một quý tộc ngoại quốc, theo như tước vị thì là Hầu Tước cao quý, chỉ kém một chút so với chức vị Công Tước mà thôi. Vì lẽ đó nên trăm năm nay được tổ tiên phù hộ, Phùng gia làm việc gì cũng suôn sẻ, và dường như mỗi thế hệ đều có một nhân tài hiếm có.
Theo như Yến Cẩn Uy điều tra thì cậu con trai duy nhất của Phùng lão hiện tại đang là Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-bac-ty-cua-yen-gia-/3323707/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.