Chương trước
Chương sau
Lúc này thì Hà Thục Huyên mới mường tượng ra mọi thứ, hóa ra người mợ út Chân Tiếu này từ đầu đã có ý định làm mai Diệp Lam Tâm cho Yến Cẩn Uy, dù sao cô ta cũng được xem là bạn thân của con gái bà ấy, gả cho Yến Cẩn Uy thì cũng coi như là điều khiển được anh. Nhưng xui xẻo thay từ lâu nay Yến gia và Hà gia lại có hôn ước, nên kế hoạch của bà ta đã phá sản trong phút chốc.

Nhưng rồi sau đó Yến Hi có nói cô dâu lần này của Yến Cẩn Uy cũng chỉ là một thiên kim giả, sống ở Hà gia vẫn luôn nhẫn nhịn, cứ ngỡ là còn có thể đến đây dọa cô một chút, hoàn toàn dọa cho cô sợ hãi mà bỏ chạy, nhưng không ngờ tính cách của cô lại khác xa với những gì mà biết.

Dù sao thì con người của Yến Cẩn Uy từ trước đến nay đều rất ghét dạng phụ nữ đanh đá, chua ngoa, lại còn kiêu ngạo, hống hách, nhưng nhìn dáng vẻ này của Hà Thục Huyên thì chính là dạng phụ nữ đó... Nhưng tại sao anh vẫn chưa chịu ly hôn chứ? Đúng là kì quái mà.

- Cô nói năng lung tung cái gì vậy, từ trước đến nay Tiểu Uy ghét nhất là dạng người như cô. Cứ chờ đó đi, sớm muộn gì nó cũng sẽ ly hôn với cô thôi.

- Tôi cũng đang chờ ngày đó đây. Vậy phiền phu nhân nói với anh ta nhanh lên, tôi còn nhiều việc để làm lắm. Chứ làm vợ của anh ta chán muốn chết.

Đừng nói là Chân Tiếu cứng miệng, đến Yến Hi và Diệp Lam Tâm cũng phải kinh ngạc. Ở ngoài kia có cả trăm, cả nghìn người muốn làm vợ của Yến Cẩn Uy, còn Hà Thục Huyên lại muốn nhanh chóng ly hôn? Đầu óc của cô có vấn đề gì à?

- Cô...

- À đúng rồi, nếu mà các người mua đưa con cá trình này lên giường của Yến Cẩn Uy thì tôi có một cách, nhưng nếu thành công rồi nhớ bảo Yến Cẩn Uy ly hôn sớm nha, tôi thật sự nhàm chán muốn chết rồi nè.

Nhìn dáng vẻ kia của cô thì không chỉ đưa ba người họ đi từ bất ngờ tới bất ngờ khác, mà hình như những lời cô nói đều là thật lòng thì phải... Cô gái này thật sự không thích Yến Cẩn Uy chút nào sao? À không đúng, phải nói rõ là rất ghét và rất muốn nhanh chóng bị ly hôn... Kì lạ quá đi.

- Cô có cách? Thật không?

- Thật, nhưng trước tiên thì bảo con cá trình nhà bà ăn mặc ngoan hiền vào, với cả bớt tắm bằng nước hoa đi, người ngợm cứ như cái bình hoa di động, ăn mặc thì lố lăng, chẳng ra thể thống gì.

Mặc dù Diệp Lam Tâm hiện tại rất tức giận, nhưng cô ta cũng cố gắng nở ra một nụ cười nhẹ nhàng nhìn Hà Thục Huyên. Nhưng một giây sau đó liền bị Hà Thục Huyên nói:

- Dẹp dẹp dẹp, dẹp ngay cái nụ cười gớm ghiếc đó đi, nhìn cô như yêu quái í. Haizzz, tôi nói thật nha, hay là bà tìm con cá trình khác đi, chứ tôi nhìn con cá này tôi con chán, huống chi là Yến Cẩn Uy.

Nghe đến đây thì Chân Tiếu mới chú ý đến Diệp Lam Tâm, hình như những gì Hà Thục Huyên nói rất đúng, gương mặt của Diệp Lam Tâm cũng không gọi là xinh đẹp, dáng vóc so với Hà Thục Huyên cũng thua một chút, hơn nữa còn không biết diễn. Chẳng lẽ bà ấy phải đổi người thật sao?

- Vậy cô có cách gì giúp tôi không?



Đến đây thì Hà Thục Huyên liền ngoắc tay bảo Chân Tiếu đến, hiển nhiên bà ấy cũng không phòng bị mà lập tức bước đến ngồi xuống bên cạnh cô, lúc này Hà Thục Huyên liền nói:

- Chẳng phải chiều nay Yến thị có tổ chức tiệc sao? Chút nữa ở bữa tiệc tôi sẽ giả vờ làm rơi rượu lên váy, sau đó sẽ đi vào phòng nghỉ trước. Tôi sẽ đưa số phòng cho bà là 69, còn tôi sẽ đi vào phòng 99. Khi nào Yến Cẩn Uy tìm tôi thì nói tôi ở số 69, rồi bà tìm gì đó như thuốc mê, xuân dược chuốc cho anh, rồi đưa anh ta vào tròng.

- Cô nghĩ Yến Cẩn Uy sẽ dễ bị lừa sao? Nếu lỡ nó cho người đi theo cô vào phòng thì sao?

- Bà mới ngốc đó, nên tôi mới chọn phòng 69 và 99, lúc đầu tôi sẽ sửa số 9 ở phòng 99 thành số 6, đợi người của Yến Cẩn Uy đi thì tôi sẽ sửa lại nguyên trạng. Như vậy là xong rồi.

Chân Tiếu nghe đến cũng chỉ gật gật đầu, nhưng rồi nói thêm một lúc thì Phiên Du ở phía sau lại không biết phải làm gì, phu nhân muốn bán đứng Yến gia trước mặt cô ấy? Cái này thì cô ấy có nên nói cho Yến gia biết hay không nhỉ?

Sau khi nói chuyện và cho Diệp Lam Tâm ý kiến thì bốn người họ cũng về, nhưng trước khi về thì Yến Vận có náng lại một chút, cô ấy cúi đầu trước mặt cô, nói:

- Chị dâu, em xin lỗi. Mẹ em thật sự không có ý chia cắt chị với Yến gia đâu, chị đừng để ý nha.

- Đâu, tôi đâu có để ý. Nhưng chuyện tôi giúp bà ta cũng là giúp mình thôi, em gái à, em đừng nghĩ nhiều, ha.

Yến Vận thật sự không thể nào hiểu nổi người chị dâu này nữa, rõ ràng Minh Thành có rất nhiều người muốn gả cho Yến Cẩn Uy, nhưng người chị dâu này tựa như chỉ muốn chạy thoát càng sớm càng tốt vậy, thật là cô gái kì lạ.

Còn Phiên Du lúc này mới ho khan một tiếng, nói:

- Ừm... Phu nhân, kế hoạch của cô tôi đều nghe rồi.

- Ồ vậy sao?

Thái độ của Hà Thục Huyên dường như là... Không quan tâm lắm, rốt cuộc thì trong đầu người phu nhân này đang toan tính cái gì vậy chứ? Muốn đoán cũng chẳng đoán ra.

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.