*Trong lúc rước thằng nhỏ về*
Tương Hảo Hảo: cục cưng à con giúp dì hân hacket hệ thống tối qua đúng không con.
Tương Hiếu: đúng rồi mẹ dì hân nói với mẹ sao.
Tương Hảo Hảo: đúng vậy đấy chuyện lớn như vậy tại sao không nói với mẹ mà tự ý làm là sao.
Tương Hiếu: thì lúc đó chuyện gấp quá dì kêu con hacket cho nên con cũng quên nói với mẹ luôn, mẹ à mẹ đừng có giận con nha.
*Bộ mặt đáng thương*
Tương Hảo Hảo: được rồi mẹ không trách con đâu *nhưng mà con bé định làm gì với người phụ nữ đó chứ*.
*Ở bên Anh*
Dương Ngọc Trinh: *sao ả ta sướng vậy chứ đại tiểu thư của nguyễn gia mà cô ta giấu thân phận nữa vậy mà lúc trước bà già đó làm hôn sự với nhà họ trần và nhà họ dương là giả và cô ta được là vị hôn thê chính thức thật là tức chết thật*.
Nhân viên: nè đồ ăn của cô nè mau ăn đi.
Dương Ngọc Trinh: tôi không muốn ăn thả tôi ra.
Nhân viên: thưa nhị tiểu thư cô ta cứ quyết đi ra ngoài không thưa người.
Tương Ngọc Hân: vậy để cô ta cứ như vậy chết đói đi.
Nhân viên: giờ chúng ta cứ giam cô ta như vậy cô ta nghĩ nếu không có cô ta hẳn chúng ta sẽ không tìm ra manh mối nào hết.
Tương Ngọc Hân: ta có quyết định của ta ngươi khỏi cần dặn ta.
Nhân viên: dạ vâng mau mặc kệ cô ta đi người nói như vậy đấy.
Vệ sĩ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964261/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.