Đoàn Mai Thanh: ngọc hân là cậu sao lâu quá ba đến bốn năm rồi mới gặp cậu đấy.
*Cô bất ngờ không ngờ đi dạo phố gặp lại người cô thích năm xưa*.
Tương Ngọc Hân: th..anh…thanh là…là…là cậu sao, lâu quá không gặp.
*Cô vừa nói lấp bấp lấp bấp không giống những ngày của cô, đường đường là một nhị tiểu thư ai ai cũng kính nể cô bởi vì cô giỏi về chuyên máy tính nhưng trong tình yêu cô luôn là người nhút nhát nhất, nhất là người cô thích nữa*.
Đoàn Mai Thanh: công bộ cậu khác hơn nhiều so với năm chúng ta học cấp ba đấy.
*Những câu nói của cậu ta nói ra khiến cho trái tim của cô ấy lỡ một nhịp*.
Tương Ngọc Hân: à…thì mình cũng bình thường thôi.
*Bầu không khí buổi chiều ngượng ngùng đến nỗi mà hai người nói vài câu hỏi cho vui*.
Đoàn Mai Thanh: cậu xinh đẹp như vậy chắc là cậu có bạn trai rồi đúng không.
Tương Ngọc Hân: mấy năm nay mình làm trên máy tính cũng ít đi ra ngoài lắm cho nên cũng không có, mà sao cậu hỏi vấn đề này.
*Tim cô càng đập cô thật sự nghĩ trong lòng cậu ấy sẽ trả lời như thế nào*.
Đoàn Mai Thanh: mình chỉ hỏi như vậy thôi. Vừa đúng lúc mình có công chuyện mình đi trước nha.
*Bóng dáng của anh ấy ngày càng xa khi cô nghe một câu trả lời đến từ anh ta cô cảm thấy trong đầu trống không*.
Tương Ngọc Hân: *thật sự mình thích anh ấy mình thích rất lâu rồi năm đó*.
*Kí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964246/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.