Cô đi về mà cảm giác rất là vui khi cô có thai nhưng trong lòng cô cũng suy nghĩ rằng chắc sau này con mình ra đời không có cha chắc tốt cho đứa trẻ đấy*.
*Trên đời này cha mẹ cho mình một cái bào thai nhỏ và hình thành một đứa trẻ thì ai ai gia đình nào cũng có cả cha lẫn mẹ nếu mà không có tình thương của mẹ hoặc không có sự dạy dỗ của người cha thì đứa trẻ đó sẽ mắc rất nhiều lỗi trong cuộc sống của chúng ta. Nên mình sẽ không bỏ qua chuyện mà đứa trẻ vừa không có cha mà người mẹ sẽ lo cho hạnh phúc của người con đâu. Tiếp theo vào đúng tiểu thuyết nè hihi lơ đảng quá à*.
Tương Ngọc Hân: không sao con à sao này con không có tình thương yêu của cha thì mẹ sẽ lo cho con và bảo vệ con mọi thứ mẹ sẽ không cho con chịu thiệt thòi đâu.
*Trong khi lời nói của cô nó thật sự khiến người ta cũng chua sót đấy nhưng bên cạnh đó trong bụi cây đấy đó đàn em của mai thanh đứng đó nghe cô nói như vậy cũng tiếc thương cô lắm*.
Tuấn: *haizzz chị dâu nói như vậy sao mà mình lỡ ra tay với cô ấy chứ nhưng mà mình không ra tay thì chắc đại ca quýnh mình chết chị dâu tí nữa em làm chị như vậy chị đừng có trách em nha. Em xin lỗi chị trước nha* được rồi còn đứng đây nhìn bao lâu nữa mau bắt lấy cô gái đó mà nhớ nhẹ tay thôi nha coi chừng mà cô ấy xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nhan-a-em-dung-hong-tron-thoat/2964230/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.