Lăng Hàn "bất động thanh sắc"*, cất giọng nói:
– Nhị quận chúa sao thế? Rượu có vấn đề gì sao?
*Biểu cảm không đổi
Ngạn Nhi đang tập trung suy nghĩ, lời nói của Lăng thiếu quân lập tức đưa cô trở về hiện tại. Ngạn Nhi nhất thời không biết nói gì, ấp a ấp úng:
– Không...không có, chẳng qua là ta...
Lăng thiếu quân nhếch miệng cười, vẫn coi như không có chuyện gì, đưa tay đẩy ly rượu của mình về phía Nhị quận chúa, lập tức xuất chiêu:
– Vậy thì, Nhị quận chúa uống ly của ta đi!
– Hả!!!!?
Ngạn Nhi để lộ biểu cảm bất ngờ một cách lộ liễu, cô cảm thấy bất ngờ khi Lăng thiếu lại đưa ra đề nghị điên rồ ấy. Nếu bây giờ cô đồng ý thì chẳng phải gậy đập lưng ông sao? Ngạn Nhi nở nụ cười ngượng nghịu, đẩy lại ly rượu về phía Lăng Hàn:
– Đa tạ thiếu quân, ta có rượu của ta rồi...
– Hai chúng ta đổi cho nhau đi!
Ngạn Nhi cạn lời luôn rồi, rơi vào tình thế trớ trêu này cô thật sự không biết phải làm gì. Cô chợt suy nghĩ, nhận ra mình là Nhị quận chúa cơ mà, mấy cái tình huống nguy hiểm còn vượt qua được, dăm ba mấy cái này dễ như trở bàn tay. Cô hắng giọng:
– Lăng thiếu quân không cần phải khách khí, rượu ai người đấy uống, tuyệt đối không làm phiền!
Lăng Hàn nghe xong, bất vi sở động, dùng ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Nhị quận chúa, Ngạn Nhi cũng cảm nhận được điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nguyet-quoc-co-mot-nhi-quan-chua/2864767/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.