Phong Duệ trợn tròn mắt, bỗng chốc trở nên ngây người. Thật không thể tin được, từ khoảng cách và độ cao như thế, còn chưa kể tốc độ ngựa phi mà Lăng thiếu quân có thể bất chấp làm như vậy, nếu không cẩn thận có thể sẽ bị ngã gãy xương sườn.
Lăng Hàn ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, anh liếc nhìn Thẩm Phong Duệ, sau đó cầm chặt lấy tay chàng ta đang nắm dây cương mà hất mạnh ra. Phong Duệ hơi ngã ra sau khiến chàng phải ghìm dây cương ngựa dừng lại, may mắn không bị rơi xuống khỏi lưng ngựa.
Lăng Hàn một tay nắm chặt dây cương, một tay vòng qua ôm chặt lấy eo cô. Ngạn Nhi cũng này vì tốc độ ngựa chạy cùng với sự tác động lúc Lăng Hàn nhảy lên khiến cả cơ thể cô nằm sấp, nghiêng hẳn người sang một bên. Ngạn Nhi ở tư thế mặt đối đường thì sợ đến mức sắp ngất xỉu, cô cảm thấy dường như chỉ một chút nữa thôi là mình sẽ rơi bịch xuống đất như một bao cát, mà còn ở tốc độ ngựa phi nước đại nữa thì đến cả bao cát cũng không chịu được.
Lăng Hàn vừa đỡ lấy eo cô để cô không bị rơi xuống, vừa cố gắng điều khiển con ngựa. Anh rơi vào trạng thái căng thẳng, nhìn sang phía Ngạn Nhi. Nữ nhân này đang nằm trong tay anh nếu muốn anh chỉ cần thả tay ra là cô về chầu trời, không cần phải bày ra mấy kế hoạch phức tạp làm gì. Nhưng khi đối mặt với việc này, anh thực sự không nỡ làm thế, tâm trạng vô cùng bất ổn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-nguyet-quoc-co-mot-nhi-quan-chua/2864753/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.