Lý thị lang thể trạng suy yếu, hai bên tóc mai bạc phơ, ngồi trên ghế lưng hơi gù xuống. Lý phủ chết liền bốn người, lời đồn đãi nổi lên bốn phía, trong phủ trên dưới dù có lệnh cưỡng chế im miệng, trong phường lại đồn đãi ồn ào huyên náo làm tổn hại đến thanh danh của hắn, với người coi trọng danh tiếng như Lý thị lang thật sự khó có thể chịu đựng. 
Thị nữ bưng chén thuốc lên, Lý thị lang xua tay từ chối. Thị nữ không dám khuyên, quay sang cầu cứu Vi thị. 
Vi thị tiếp nhận chén trà, bưng trên tay: “Lang quân là trụ cột gia đình, tại sao chỉ mải thương tâm không quý trọng sức khoẻ, mẫu thân đã đi, trong nhà đã mất khung đỡ, phu quân lại không xử lý công việc, phụ nữ và trẻ nhỏ yếu thế phải làm gì như thế nào cho phải? Còn nữa, sống hay chết cũng sao có thể thờ ơ với mẫu thân, khiến sau khi bà đi lại không được nở mày nở mặt?” 
Nước mắt Lý thị lang dính ướt vạt áo, tiếp nhận chén thuốc uống cạn: “Ta đã xin thánh nhân cho nghỉ, chờ việc trong nhà ổn định, ta định xây nhà giữ đạo hiếu với mẫu thân.” 
Vi thị nói: “Đây là hiếu tâm của phu quân.” 
A Khí mở to mắt, muốn từ trên mặt phu thê Lý thị lang tìm chút dấu vết để lại nhưng không thu hoạch được gì, hậm hực từ bỏ. 
Phong Ký Nương thấy trong phòng bày biện thanh cao tao nhã, hiện ra vẻ đẹp thanh nhã của Giang Nam, khác rất nhiều so với trong kinh. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-mong-cuu-but/1916355/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.