Lam Diễm ngẩng đầu nhìn về phía Doãn Tiểu Đao. Hắn không biết biểu cảmnhư thế nào, chỉ có thể thẫn thờ. "Xin hỏi muốn làm gì?" Hắn nói từngchữ từng chữ cực kỳ chậm.
Trong hoàn cành như vậy, lông mày Doãn Tiểu Đao cũng không nhíu chút nào, giải thích, "Tôi cho rằng ngài gặp nguy hiểm."
Hắn nhẹ nhàng nói, "Cô ở bên cạnh tôi, chính là nguy hiểm lớn nhất." Bởi vì hắn nhất định sẽ bị cô làm tức chết.
Có điều, cho dù Lam Diễm có tức giận thế nào, dưới tình cảnh này, hắn không có cách nào phát tiết toàn bộ.
Chỉ Doãn Tiểu Đao có thể giúp hắn.
Hắn hao phí rất nhiều sức lực, ẩn nhẫn chịu đựng phẫn nộ, dặn cô đi rangoài lấy giấy cho hắn. Hắn còn đặc biệt nói rõ, “Phải khiêm tốn, đừngđể lộ. Ghi nhớ kỹ ghi nhớ kỹ." Hắn rất lo chỉ số thông minh của cô.Không cẩn thận chiều nay trong xường sẽ lan truyền dã sử, đường đườngmột giám đốc nhà máy đi vào toilet mượn giấy.
Trên mặt Doãn Tiểu Đao không có bất kỳ ý tứ chế giễu nào. Cô cúi đầu nhìn hắn ngồi xổm trên toilet, gật đầu đi ra ngoài.
Lúc ra ngoài cô còn giúp hắn đóng cửa lại.
Cô vừa đi, hắn liền thấp giọng mắng, "Ngu xuẩn!" Hơn nữa còn là ngườingu xuẩn nhất hắn từng gặp. Có lẽ hắn nên đi tìm một vị đại sư xemmệnh, tính toán xem cái người ngu ngốc này có phải là ông trời phái tớikhắc hắn.
Lần thứ hai Doãn Tiểu Đao trở về, cũng không đạp cửa nữa, mà từ phía dưới cửa đưa túi giấy cho hắn.
Lam Diễm thở ra một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-lam/39569/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.