"Chưa nói tới tốt bụng." Lam Diễm bộ dáng chột dạ, cúi đầu nói: "Cô ấylà do chú Lam phái tới, xảy ra sự cố gì, em sợ phiền phức."
Lam Úc nhẹ nhàng nở nụ cười.
Hiện tại Lam Diễm, trong những người cùng thế hệ, là người hèn yếu vônăng nhất. Tràn đầy nhược điểm, ai cũng có thể chà đạp, ai cũng xemthường. Nhưng, khi Lam Diễm còn thiến niên, là người kỳ tài. Bảy nămtrước, Lam Diễm gặp phải truy sát, bị thương nặng, hôn mê hơn ba tháng.Sau đó, chuyển ra nước ngoài trị liệu một năm rưỡi, rồi trở về, trởthành nhị thế tổ vui cười ha ha bây giờ.
Em trai trong trí nhớ của Lam Úc, còn tuổi nhỏ nhưng tâm tư sâu. Mà qua bảy năm này, chưa từng gặp lại người thiếu niên tối tăm ấy. Trong lòngLam Úc tràn đầy nghi ngờ, vì thế thiết kế để Lam Diễm hút thuốc phiện.Mãi đến khi xác nhận Lam Diễm thật sự nhiễm phải ma túy, rốt cục LamDiễm cũng thoải mái.
Thiếu niên kia đã chết rồi. Còn lại, chỉ là một kẻ nghiện sống tạm bợ.Mà kẻ nghiện thì sao, chỉ cần cho hắn thuốc phiện, hắn sẽ đần độn, cảđời không thể vươn mình lên được.
Lam Úc biến trở về bộ dáng một người anh trai: "Tuần sau Quý tổng đến Thương thành, em có cần thuốc không?"
Mắt Lam Diễm sáng ngời, bỗng nhiên hiện lên sự tham lam, làm cho nụ cười của hắn trở nên vặn vẹo. Hắn rút tay về, tự xoa xoa tay, ăn nói khépnép: "Cám ơn anh trai. Anh, em không có tiền, anh có thể ứng trước giúpem không?"
Doãn Tiểu Đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-lam/3148796/chuong-35-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.