Phù Lạc không biết Long Hiên đế đến tột cùng là sủng ái toàn thân mình, hay là sủng ái nửa người dưới của mình.
Nhưng rất nhanh đã có phương pháp kiểm tra.
Nữ nhân mỗi tháng luôn có thời gian không tiện.
Tay chân Phù Lạc tới mùa đông, luôn đông lạnh như chạm băng.
Thời gian như vậy, lại càng thống khổ không chịu nổi.
Long Hiên đế là biết hết thảy tình huống của thân thể mình.
Phù Lạc buông sách.
Chứng kiến bàn tay to đột nhiên để lên trên bụng mình.
Hắn lại vẫn nhớ rõ.
Những ngày tiếp theo, hắn so với trước kia còn tới sớm hơn.
Mùa đông ấm áp luôn làm cho lòng người đặc biệt mềm mại.
Có đôi khi lẳng lặng ôm ấp nhau,
Lại càng có thể cảm thấy dung hợp lẫn nhau.
Long Hiên đế mở hai mắt sương mù, một bộ dạng nàng cần giải thích rõ ràng, liếc nhìn tròng mắt sáng trong suốt của Phù Lạc.
“Ta đói bụng.” Phù Lạc rất phối hợp sờ sờ bụng.
Long Hiên đế xoa nhẹ cái trán, “Muốn ăn cái gì?”
“Muốn ăn xâu thịt dê nước.” Phù Lạc cao hứng ôm lấy eo Long Hiên đế.
Lúc Long Hiên đế nhìn chằm chằm, mặc vào áo bông rất nặng, mập mạp giống như bánh bao, hai người tay trong tay đi về phương hướng ngự thiện phòng.
Phù Lạc ngựa quen đường cũ dẫn Long Hiên đế, dùng chiêu bài hơn nửa đêm không muốn đánh động mọi người, lén lút đi tới phòng ăn.
Phù Lạc canh chừng.
Long Hiên đế thực hiện ăn trộm, khinh công không dùng lúc này, thì đợi đến bao giờ.
Điện Dạ Lan.
Chất củi lửa, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-lac/1612152/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.