Nụ hôn của Phó Uyên rất sâu, Vu Duệ bị hôn đến mức cằm phải liên tục ngửa lên, hơi thở cũng mất kiểm soát, thậm chí đôi lúc cô còn cảm tưởng mình sắp cạn kiệt oxy đến nơi. Cô hơi nghiêng người ra phía sau hòng tránh đi, lại bị anh đè gáy xuống chặn lại. Không chỉ vậy, bàn tay to lớn còn luồn vào áo vuốt ve lưng cô, tay còn lại vòng qua cổ cô, điều chỉnh tư thế của cô sao cho thân thể hai người càng sát nhau, càng dễ dàng hoạt động.
Trong phút giây choáng váng vì hít thở không thông, Vu Duệ muộn màng nhận ra rằng cơn tức giận của Phó Uyên dường như vẫn chưa vơi, người đàn ông này quả nhiên thật khó dỗ dành.
Hôn thêm một lúc, Phó Uyên mới chịu buông cô ra, liếm nhẹ lên khóe môi sưng đỏ của cô, khẽ ra lệnh: “Thở đi!”
Cô ngoan ngoãn hít sâu một hơi rồi thở ra, ngay lập tức lại bị hôn lần nữa.
Không biết bao lâu sau, Vu Duệ mới được thả tự do.
Lúc này cô đã chẳng còn tí sức lực nào, cả người đều như tê liệt, đầu óc trì trệ đến mức không rõ thời gian đã trôi qua bao lâu.
Cô đứng dựa vào ngực người đàn ông, nặng nề thở dốc, lại nghe thấy giọng anh khàn khàn: “Ngoài này gió lạnh, vào trong nhà tiếp nhé?”
Vu Duệ không hé răng, kiễng chân cắn một phát lên cổ anh. Phó Uyên để mặc cho cô cắn, một tay buông thõng bên người, tay còn lại nửa ôm nửa dìu cô vào phòng khách.
Cô nửa nằm nửa ngồi trên sofa, lưng tựa vào thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/454715/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.