Vu Duệ về nhà thay quần áo rồi qua nhà đối diện, còn chưa kịp nhấn chuông, cửa đã tự động mở ra.
“Cô vào đi.” Phó Uyên nghe thấy tiếng mở cửa của nhà bên, đoán chắc là Vu Duệ chuẩn bị sang đây bèn nhanh chân chạy ra đón cô.
Trên người Phó Uyên vẫn còn đang mặc bộ đồ công sở, hẳn là cũng vừa mới về đến nhà.
Vu Duệ đứng ở huyền quan cúi người đổi giày, âm thầm đánh giá cách bài trí xung quanh căn hộ của Phó Uyên. Phòng khách nhà anh hình như rộng hơn so với nhà cô rất nhiều, hướng ánh sáng cũng không tệ, chỉ có điều…
Khi đi sâu vào bên trong, một mớ lộn xộn trải dài từ trên bàn xuống mặt đất khiến khuôn mặt Vu Duệ tối sầm lại, trên trán xuất hiện vô số vạch đen.
Hộp đồ ăn nhanh chỏng chơ trên kệ TV, vỏ lon bia và chai nước ngọt lăn lóc dưới chân ghế sofa, đầu mẩu thuốc lá chất đầy gạt tàn, sách báo tạp chí vứt bừa bãi trên bàn trà.
Quần áo, tất chân, cravat,… tất cả đều là của nam giới, vun thành một ngọn núi nhỏ trong góc.
Vu Duệ bất ngờ đạp phải thứ gì đó mềm mềm, da đầu liền run lên một cái, chầm chậm cúi đầu nhìn xuống…
Một cái quần lót màu đen, không thể nghi ngờ gì, cũng là của nam giới.
Cô không dám tin tưởng vào thị giác của mình, ép buộc bản thân dụi mắt nhìn kĩ lại lần nữa.
Không sai, chắc chắn là một chiếc quần lót nam giới.
Trong đầu Vu Duệ không khỏi hiện ra nội dung cấm trẻ em dưới 18
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/454677/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.