Sáng sớm tỉnh giấc, Hồng Thư mơ màng thấy con gái lớn xúng xính quần áo đẹp đẽ ngồi ở đầu giường, vẻ mặt vô cùng hân hoan nhìn ngắm bà.
Thấy bà mở mắt, cô gái càng thêm vui vẻ nói cười: “Mẹ, mẹ dậy rồi à? Nếu đã dậy rồi thì nhanh chuẩn bị đi thôi.”
“Có chuyện gì vậy? Sao lại khẩn trương thế?” Bà nhẹ nhàng xốc chăn, ngồi dậy đặt hai chân xuống đất, trong lòng không tránh khỏi cảm giác kì quái.
“Mẹ tắm rửa thay quần áo trước đã, sau đó ăn sáng, từ từ con sẽ nói cho mẹ.” Cô gái có vẻ hơi sốt ruột.
Hồng Thư càng lúc càng thấy khó hiểu. “Hãy còn sớm, đánh răng rửa mặt là được rồi, đi đâu mà cần phải cầu kì?”
“Mẹ à, mẹ đừng hỏi nữa, trước hết cứ nghe lời con nói đi. Để con giúp mẹ tắm rửa nhé.” Lúc này cô gái đã tiến đến, ân cần đỡ bà đứng dậy.
Hồng Thư nhìn con gái bằng ánh mắt đầy hoang mang, bà khẽ lắc đầu, ngồi trở lại giường, nhíu mày không vui nói: “Nếu con không nói rõ cho mẹ biết rút cục là có chuyện gì, mẹ sẽ không làm theo lời con.”
Con gái bà nghe vậy thì nở một nụ cười bất đắc dĩ. “Haizzz! Thật đúng là không giấu được mẹ mà. Mẹ yêu, mẹ quên rồi à? Hôm nay là tròn 25 năm ngày cưới của bố mẹ, bố đã bí mật làm tặng mẹ đám cưới bạc. Một tiếng nữa bố đến đón, mẹ mà không tắm rửa thay quần áo nhanh lên là không kịp giờ đâu.”
Đầu óc Hồng Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/3112654/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.