Phó Uyên không có thói quen nấu bữa sáng, ngày thường đều xuống dưới nhà mua đồ ăn sáng, vậy mà hôm nay anh lại phá lệ dậy sớm nấu mỳ.
Phó Hân thay đồng phục xong đi ra, có lẽ còn chưa tỉnh ngủ hẳn nên vẻ mặt vẫn hơi mơ mơ màng màng.
Cô hít hà một hơi, trong không khí ngập tràn mùi trứng gà và hành lá, chẳng biết Phó Uyên đang làm món gì. Thấy anh trai lúi húi trong bếp, cô nhướng mày hỏi: “Nấu gì thế?”
“Mỳ.” Phó Uyên trả lời ngắn gọn, dứt lời quay đầu lại nhìn chằm chằm đứa em gái đang đứng che miệng ngáp, hai tay anh bưng một cái bát tô nóng hổi tới. “Đứng ngốc ở đó làm gì? Nhân lúc còn nóng qua đây nếm thử đi, hoan nghênh đóng góp ý kiến thật lòng.”
Phó Hân thả ba lô xuống đất, đến ngồi vào bàn ăn, mở to mắt ngắm nghía bát mỳ bốc hơi nghi ngút trước mặt. Bên trên bát mỳ có thịt bò, một quả trứng chần, vài lát hành thái nhỏ và một ít rau thơm, tổng thể màu sắc khá bắt mắt.
Nhận lấy đôi đũa, Phó Hân gắp một gắp mỳ lên hút “rột” một cái vào miệng, chầm chậm nhai nuốt rồi nhíu mày.
Phó Uyên nhìn cô hỏi: “Thế nào? Có ngon không?”
“Cũng được.” Phó Hân gật đầu, dừng một giây rồi nói tiếp. “Anh đang muốn tập tành trở thành người đàn ông của gia đình bằng cách học nấu mỳ?”
Phó Uyên giả ngơ trước câu nói mỉa mai của Phó Hân, rất tự nhiên đoạt lấy đôi đũa trong tay cô nếm thử một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/3112651/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.