Vu Duệ nói không mời Phó Uyên, thế nhưng lúc về nhà vẫn kêu trợ lí cầm thiệp mời đến đưa cho anh, sau đó ném anh ở nhà hơn một ngày trời, mãi cho đến buổi tối trước ngày khai trương nhà hàng mới thấy mặt.
Bởi vì Phó Uyên muốn đi cùng chuyến bay với Vu Duệ, suốt một ngày này anh dành để giải quyết công việc dang dở chất đống.
Lần đầu cùng Vu Duệ ngồi máy bay, Phó Uyên sớm đã tưởng tượng đến cảnh hai người dựa đầu vào nhau, nhỏ giọng nói chuyện thân mật, đôi lúc lại không cầm lòng được mà trao cho nhau một nụ hôn. Chẳng ngờ Vu Duệ vừa lên máy bay đã cảm thấy buồn ngủ, thành ra dọc đường ngủ li bì.
Gần đây cô quá nhiều việc, thực sự rất mệt mỏi, trong lúc ngủ hai hàng lông mày vẫn còn nhíu lại.
Phó Uyên thương tiếc đỡ đầu cô, nhẹ nhàng đặt lên vai mình, sau đó ngồi như tượng suốt mấy tiếng đồng hồ, anh sợ mình động đậy một cái sẽ đánh thức Vu Duệ.
Vi Nam mới được bố mẹ gửi về cho một bộ PS5, lúc tối trước khi lên máy bay cùng Phó Hân mải mê chơi game, vừa đặt mông xuống ghế hai đứa đều đeo bịt mắt ngủ quên trời đất.
Chuyến bay rất thuận lợi, bọn họ bay gần 3 tiếng đồng hồ thì tới nơi, bởi vì bay chuyến 11 rưỡi đêm nên lúc tới Trùng Khánh là hơn 3 giờ sáng. Ngủ trên máy bay khá thoải mái, nhờ thế mà tinh thần của Vu Duệ phấn chấn hơn một chút, nhưng lúc tới khách sạn thì lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/3112622/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.