Làm gì có người phụ nữ nào không thích hoa, lại còn tận 99 bông nữa chứ. Chỉ một bó hoa đã mua chuộc được Vu Duệ, ngày hôm sau cô liền chủ động hẹn Phó Uyên đi ăn.
Cho dù anh vẫn nghe điện thoại của cô nhưng lại lạnh nhạt phun ra hai chữ: “Không rảnh!” Trong suốt mấy ngày liên tiếp, bọn họ không hề có bất kì hành động tiếp xúc thân thể nào, nhiều nhất chỉ là giao lưu ánh mắt.
Vu Duệ bị người đàn ông tính khí thất thường này xoay mòng mòng làm cho phát giận. Trên giường lăn lộn cuồng dã, dưới giường rõ ràng là đang muốn phân chia quan hệ rạch ròi đúng không?
Được thôi, rạch ròi thì rạch ròi, cô đây cũng chẳng báu!
Chưa kể sắp sang tháng cuối cùng của năm, chuỗi nhà hàng của Vu Duệ chuẩn bị chạy hoạt động đón Giáng Sinh, cô lại bắt đầu bận rộn rồi, rảnh đâu mà đi tìm tòi nghiên cứu tâm trạng thường xuyên khó ở như gặp dì cả của Phó Uyên.
Theo quan điểm của cô, phụ nữ hay giận hờn lung tung đều là những người phụ nữ rảnh rỗi nhàn hạ; còn những người phụ nữ bận bịu trăm công nghìn việc như cô, đừng nói tới đàn ông lẫn chuyện nữ nhi tình trường, có khi ngay cả chính mình là ai – tên gì – ở đâu còn quên được luôn ấy chứ.
Trái với Phó Uyên, khoảng thời gian này Tần Phi liên tục gọi điện thoại cho Vu Duệ. Vu Duệ thực sự không muốn dây dưa cùng anh ta, sống chết không chịu bắt máy.
Bẵng đi gần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-huynh-bat-dac-di/3112595/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.