Edit: Hành Lá
Beta: Hạt Dẻ
Trịnh Phi Loan đợi mãi không thấy câu trả lời của Hà Ngạn, ngòi bút liền nhấc lên, nhướng mắt nhìn Hà Ngạn: “Cậu không đồng ý?”
Hà Ngạn không lên tiếng, cậu bấm chặt móng tay, khiến nó đâm vào lớp thịt trong lòng bàn tay, từng chút, từng chút, bấm đến vệt đỏ dần sâu dần.
Trịnh Phi Loan thấy cậu như vậy, ngữ điệu miễn cường hoà hoãn một chút: “Cậu không đồng ý điều nào, hay là cả ba điều đều không đồng ý?”
“Đứa…đứa trẻ…” – Hà Ngạn hỏi – “Đứa trẻ phải bỏ sao?”
Trịnh Phi Loan nở một nụ cười: “Chẳng lẽ không?”
Ba chữ này nói ra thật bạc tình bạc nghĩa. Hà Ngạn xiết chặt nắm tay, đốt ngón tay cũng trở nên trắng bệch; lòng bàn tay bị móng bấm sâu đến mức rách da, nhiễm đỏ cả lòng bàn tay.
Hà Ngạn nhắm mắt lại, thở hổn hển gấp gáp, nhiều lần tự trấn an bản thân đừng sợ hãi, đừng rụt rè, nghĩ cái gì cũng phải can đảm nói ra. Sợ hãi không dám phản kháng Alpha của mình chỉ là một bóng ma tâm lý, đứa trẻ còn đang sống, nó ở trong bụng của anh, nó chỉ cơ hội sống tiếp bằng dũng khí của chính anh!
Cơn đau từ lòng bàn tay như hoá thành cây thương sắc bén, xé rách nỗi sợ, sự phục tùng của bản tính Omega đối với Alpha, tại khoảng khắc quý giá ấy, Hà Ngạn ép chính mình hô lên: “Xin anh…hãy cho em lưu lại đứa bé!”
Mắt Trịnh Phi Loan trầm xuống, phiền chán vô cùng mà chậc lưỡi một cái.
Nhưng cũng không sao, tại các buổi tiệc xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hop-nhat/1809028/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.