" Ngươi lén lút như vậy là muốn đi đâu?"
" A...!" Dậy từ khi mặt trời còn chưa qua núi, Ân Ly muốn lén lúc Minh Hạo chưa thức dậy trốn đi, không ngờ nhẹ nhàng đến không phát ra tiếng động, vậy mà chỉ vừa bước hai bước đã bị phát hiện, y tươi cười xoay đầu nhìn hắn nhắm mắt vẫn còn nằm ngay trên giường không khác gì vừa rồi: " Phụ hoàng, người dậy từ lúc nào a."
"...!"
Đợi mãi cũng không thấy Minh Hạo nói thêm gì, Ân Ly đành quay trở lại ngồi trên giường. Thái Dương cung và Hòa Ninh cung tuy cách khá xa nhưng đi lại cũng không mất quá nhiều thời gian, y còn mãi làm lạ vì mình ở lại tẩm phòng của hoàng đế cũng đã qua mười ngày mà vẫn chẳng thấy bóng Lâm phi tìm đến. Y mỗi lần nhắc đến muốn trở về lại luôn bị Minh Hạo né tránh rồi cho qua: " Phụ hoàng a, ta chỉ là muốn trở về Hòa Ninh cung một lát thôi." Nói lại giống như đang nói một mình, Ân Ly tức giận đưa một chân qua người hoàng đế lại leo luôn lên người hắn ngồi: " Phụ hoàng lại muốn giả vờ như không nghe?"
" Hòa Ninh cung?" Minh Hạo bị tiểu nhi tử hai chân kẹp bên hông mình, y ngồi trên bụng còn nắm hai lọn tóc của mình mà kéo. Cuối cùng không thể tiếp tục làm như không mà mở mắt nhìn y: " Không phải nói chờ khi ngươi khỏe lại mới được trở về?"
" Người xem ta hoàn toàn khỏe mạnh, Niêm công tử cũng đã nói không còn vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hoang-cua-ta-la-tuyet-doi/2232552/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.