" Ừm...!" Minh Hạo cử động người, vòng tay muốn ôm người bên cạnh nhưng phát hiện ra vị trí lại trống không. Hắn hoàn toàn tỉnh ngủ bật người dậy, chỗ bên cạnh cũng đã lạnh từ lúc nào, đôi chân mày nhăn lại: " Ân nhi?"
" Ngươi lại..." Thay vì lo lắng xem y vì sao đột nhiên biến mất, hắn lại tự hỏi có phải đêm qua mình làm chưa đủ tốt, để y bây giờ còn có khả năng chạy nhảy như vậy? Những lần Ân Ly mất bóng mỗi khi hắn không để ý đều là thói quen thích dọa hắn một phen, lúc nhỏ chỉ quanh quẩn tại Hòa Ninh cung hoặc Thái Dương cung, hiện tại bên ngoài lại không biết còn dám chạy đến nơi nào. Hắn dùng ngón tay bóp trán mình thở dài: " Ngươi Huyền Kỳ trước kia đều hiểu chuyện trầm tĩnh, hành động luôn có chừng mực, vì sao hiện tại lúc nào cũng muốn kiếm việc gây rối?"
" Người đâu." Kéo bỏ chăn trên người bước xuống giường, Minh Hạo lớn tiếng gọi người bên ngoài: " Y từ lúc nào thì ra ngoài?"
Cung nữ canh cửa nghe hỏi thì lập tức trả lời: " Thưa, Ân Ly công tử vừa thức dậy đã nói muốn ra ngoài sưởi nắng buổi sớm, nên đã đi được một lúc rồi."
" Không phải đêm qua đã căn dặn không để y tự ý ra ngoài."
" Xin người thứ lỗi." Cung nữ khó xử: " Là vì Niệm Vân công tử mất tích rồi, hoàng thượng đang cho người tìm kiếm lục tung khắp nơi. Vậy nên trong cung hiện tại đang hỗn loạn, hoàng thượng nổi giận cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-hoang-cua-ta-la-tuyet-doi/2232453/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.